Hiện tại Jungkook đang di chuyển lên tầng dành cho những người cấp cao tại Black Swan. Dọc hành lang không có lấy một bóng người canh gác, khác hẳn so với hai khu kia. Vẫn là Jungkook đi trước và Taehyung đi sau vẫn là nét yêu chiều người trước mặt của hắn.
Gian phòng trước mặt Jungkook làm cậu liên tưởng đến hội nghị mà cả đám người chỉ trích cậu. Ha cái cảm giác muốn giết người đúng là không thể quên mà, may mắn là Kim Taehyung ở đó nếu không thì chắc cậu giết hết đám người ngu muội kia rồi.
Nhìn thấy cậu thẫn thờ hắn đi đến vòng hai tay qua eo cậu rồi tì đầu lên đôi vai nhỏ "Nhớ đến chuyện vớ vẩn rồi"
Jungkook mỉm cười lắc đầu "Đâu có"
"Cho hôn một cái nha"
"KHÔNG"
"Một cái thôi năn nỉ"
"Đã nói là không mà"
"Jungkookie chả thương anh gì cả"
Jungkook thấy màn mè nheo của Taehyung trước ngay căn cứ của hắn, hắn không cần hình tượng luôn hay gì á. Nhưng quả thật đáng yêu chết đi được, đúng là cái mặt đáng yêu này chỉ để cậu thấy thôi.
"Đưa mặt sang đây"
Jungkook bất lực tựa lưng vào tường hất mặt, Taehyung nở nụ cười đi đến "Hứa danh dự ngay lúc này chỉ hôn một cái thôi"
Jungkook đảo mắt đi chỗ khác Taehyung liền biết bé cưng đang ngại ngùng. Lập tức hôn một cái lên trán cậu thay vì lên môi, Jungkook có chút bất ngờ với vị trí hôn này.
"Đừng lo lắng nhé bé cưng"
Taehyung nở nụ cười cọ đầu mũi của mình vào đầu mũi của cậu. Taehyung không cần hình tượng hắn chỉ cần bé cưng của mình vui vẻ và thoải mái dù có biến thành bất kì bộ dạng nào hắn cũng cam tâm.
Xoa mái tóc mềm mại cảm nhận được người trước mặt đã tốt hơn thì mới buông tay ra. Jungkook nhíu mày "Chỉ hôn một cái thật thôi á?"
Cậu trai nhỏ hơi nghiêng đầu nhìn hắn bằng cặp mắt to tròn, thế là Taehyung hôn khắp cả khuôn mặt Jungkook và cả hai rất rất hạnh phúc.
"Hôn thế này thích không hửm?"
"Không thích, ghét lắm"
Jungkook cười dẩu môi đáp lại Taehyung, hắn gật gù hôn thêm lên môi cậu vài cái "Thế này có thích chưa?"
Tiếng chụt chụt vang vọng khắp cả một không gian rộng lớn, Jungkook bị hôn đến đỏ cả khuôn mặt liền năn nỉ
"Thích lắm rồi anh đừng hôn nữa người khác thấy bây giờ"
"Sợ gì"
"A...anh cắn em!!!!"
Jungkook trừng mắt nhìn hắn tự nhiên đang hôn cái cắn người ta. Bị điên hả
"Cắn làm dấu"
Nói xong nháy mắt với cậu một cái Jungkook bất lực đưa tay che khuôn mặt. Taehyung bật cười xoa đầu bạn nhỏ của mình "Vào trong nhé?"
"Ừm"
Taehyung chỉnh lại cổ áo cho Jungkook rồi nắm tay cậu đi vào trong. Có Kim Taehyung thì ai dám chạm vào Jeon Jungkook chứ, nếu thật sự chạm đến thì hắn sẽ cho người đó biết bản năng của hắn là một điều kinh khủng đến chết cũng không được quên.
Vào trong có thể nói là có hơn cả 50 người đang ngồi ngay ngắn trên chiếc bàn dài. Có thể nói riêng căn phòng này thôi đã có thể chứa được gần 100 người. Jungkook phía ngoài là nét thờ ơ nhưng bên trong thì bất ngờ với sự có mặt của nhiều người ở đây. Black Swan rốt cục có bao nhiêu căn cứ? Người yêu của cậu rốt cục đã nắm trong tay mọi thứ đến mức nào rồi?
Vừa đi theo Taehyung Jungkook vừa suy nghĩ vài chuyện, đến chiếc ghế ở giữa bàn Taehyung đứng sang một bên kéo ghế và để Jungkook ngồi xuống, đúng vậy là sự thật Kim Taehyung để Jeon Jungkook ngồi vào vị trí chủ nhân.
Chiếc ghế được làm bằng một loại gỗ quý hiếm có tên là Purple Heart với những hình ảnh điêu khắc có một không hai trên đời. Có một điều mà từ trước đến nay Taehyung luôn khiến mọi người khó hiểu là lí do hắn chưa từng ngồi xuống chiếc ghế này - chiếc ghế dành cho kẻ đứng đầu.
Và bây giờ hắn đã trả lời cho câu hỏi đó, với hắn vị điện hạ đang ngồi chễm trệ trên chiếc ghế cùng gương mặt khả ái sắc lạnh kia mới chính là chủ nhân nơi đây, mới chính là kẻ mạnh nhất. Điều này hắn đã công nhận thì ai cũng phải công nhận và phục tùng trước cậu.
Jungkook chống hai tay lên cằm nhìn những gương mặt lạ lẫm kia thấy có chút chán ghét. Từ đó giờ cậu luôn không thích những lần gặp mặt trong không gian kín như này, rất ngột ngạt và bực mình. Thêm là Jungkook không thích ánh mắt dò xét hoặc đánh giá dán trên người cậu.
Bây giờ Jungkook mới nhìn sang thì thấy Nam Joon ngồi bên tay phải, Yoongi ngồi bên tay trái lần lượt tiếp theo là HoSeok và Seok Jin. Jimin đâu?
Jungkook hướng ánh mắt về phía của hắn đang đứng thì cả vẻ mặt hắn đều thay đổi cả rồi. Con ngươi màu hổ phách kia không còn là vẻ sủng nịnh khi nãy với cậu, mặc dù cả khuôn mặt không biểu thị gì quá nhiều nhưng cái ánh nhìn đó chạm đến ai chắc chắn người đó không khỏi rùng mình.
"Taehyung"
Jungkook nhỏ giọng gọi, không gian thì quá lớn nên khiến tất cả mọi người đều nghe thấy đồng loạt đều sửng sốt. Taehyung hạ người xuống nhìn cậu, cậu hỏi
"Jimin đâu?"
Taehyung mỉm cười hắn biết ngay là cậu sẽ hỏi mà
"Cậu ta sẽ đến sớm thôi"
Nghe đến đây Jungkook mới thở phào nhẹ nhõm, đó là người bạn thân duy nhất của cậu và cậu không cho phép bất cứ ai bắt bạt cậu ta ngoài mình. Nghe có vẻ hơi chiếm hữu nhưng tính của cậu là thế đấy, cái gì đã là của cậu thì mãi mãi vẫn là của cậu.
Khoảng một lúc lâu sau Jimin mới xuất hiện, vẻ mặt cậu ta có vẻ hơi xanh xao. Jimin đến đứng bên cạnh Jungkook, khá lo lắng cho bạn thân bởi vì thể trạng cậu ta không được tốt bởi khi trước bị tiêm vào cơ thể quá nhiều thuốc gọi là TYU - 560 của phía Patrick. Cho nên cậu ta thế nào cậu là người hiểu rõ nhất.
"Ổn không?"
Jimin cười gật đầu "Nếu tao nói không mày sẽ tặng tao Euphoria hả?"
1
Jungkook đen mặt "Cút"
Nói xong cậu liền quay đi nhìn chỗ khác, nhưng còn một