Hôm qua tâm trạng cô khá tốt. Người cô từng thích nay lại thích tiếp, nhưng cô phải trực tiếp tìm xem thử đó có phải thiệt sự là chàng trai năm đó cô đã từng thầm thương hay không. Cô dậy thiệt sớm để còn tiện đường đi siêu thị mua cam vì đây là cách duy nhất mà cô có thể nhận ra người năm ấy.
Cô đến rất sớm vì ngoài cô ra thì chẳng có ai trừ bác bảo vệ. Cô đi thẳng lên tầng 26, ghé qua phòng mình cất túi rồi qua phòng hắn. Cô dọn dẹp, sắp xếp mọi giấy tờ rồi từ từ phân loại nào là giấy loại, tài liệu cần thiết,... Cô thiệt sự đang rất chăm chỉ vì cô không muốn hắn lúc nào cũng quát tháo rồi bắt cô tăng ca.
Cô thật sự thắc mắc nếu thật hắn là người ấy thì tại sao tính cách lại có thể thay đổi nhiều đến thế từ giọng nói ngọt ngào giờ chỉ còn sự lạnh lùng rồi thân hình thì rắn chắc hơn rất nhiều thậm chí bây giờ phụ nữ theo anh còn nhiều hơn trước. Cô cũng chẳng nghĩ nhiều nhanh chóng thu dọn rồi ra khỏi phòng.
Hắn đến công ty bước vào phòng không khỏi ngạc nhiên vì căn phòng bóng loán đến mức lạ thường, từng trồng giấy được sếp gọn gàng, phân loại ra khiến hắn rất thoả mãn nhìn qua căn phòng bên cạnh. Hắn bước vào, liền tay cầm lấy cái remote nhấn nút. Cứ thế là chiếc rèm được mở ra để lộ tấm kính một chiều từ phía hắn. Hắn đang thắc mắc cô đang làm gì, nghĩ gì mà say sưa vậy.
Ngồi trong phòng cô đang chăm chú về việc nhập và ghi số liệu thống kê tháng này thì nghe được tiếng nói của hắn kêu cô mang cà phê vào. Cô đang thắc mắc là không biết hắn đén từ lúc nào rồi nhanh chóng rời khỏi vị trí xuống tầng trệt mang lên một ly cà phê theo đúng khẩu vị của hắn. Cà phê được pha theo tỉ lệ 1:3 là một đường và ba cà phê, hắn sai cô lần đầu tiên pha cà phên đến chục lần không nhớ thì cô đúng là óc heo. Trong tay còn cầm theo đĩa cam được gọt sẵn. Cô đã chuẩn bị tâm lí thử xem hắn có ăn được cam hay không.
Nghe tiếng gõ cửa hắn lên tiếng:" Vào đi".
Cô đẩy cửa có phần hơi khó khăn vì trên tay còn khay cà phê và đĩa cam, đẩy cửa rồi cô nhẹ nhàng bước vào nói:" Xin chào buổi sáng sếp" cô nói có phần hơi châm chọc giống như trước cô hay chọc người ấy.
Hắn lướt ánh mắt của mình trên người cô, hắn hơi ngạc nhiên khi thấy cô trong bộ dạng ngày hôm nay, đôi môi cười tươi tắn cùng làn da trắng ngời khiến hắn khó mà rời tầm nhìn khỏi cô. Hắn tự hỏi liệu có phải cô đã uống phải thuốc liều không mà sao dám mở miệng choà hắn như thế, như thường ngày thì hắn thấy cô hay gọi là Dương tổng không thì chủ tịch còn bây giờ cô gọi hắn là sếp có phần hơi thô kệch.
Thấy hắn không nói gì cô lại gần đặt cà phê và cam lên bàn và nói:" Đây là cà phê còn kia là sáng nay tôi ở nhà còn rất nhiều nên mang đến đây mời anh" cô đành phải bịa một lí do thật hợp lí nhưng thấy khuôn mặt không