Trên suốt con đường, cô hỏi anh về việc đó nhưng câu trả lời của anh vẫn vậy khiến cô có điều rất khó hiểu. Vậy nên cô nghĩ mình cũng chẳng cần nhớ đến hình bóng năm ấy làm gì, quan trọng là người cô thích hiện tại là hắn, cô không cần cứ phải nghĩ về quá khứ đặc biệt là quá khứ của người không nhớ đến cô.
Sáng hôm nay vẫn như thường lệ 8 giờ có mặt và 5 rưỡi về nhưng điều khác thường là mấy hôm nay hắn hoàn toàn không xuất hiện. Cô thấy hắn cũng không có lịch trình công tác, hỏi Như Mộng thì cũng như không. Làm trong lòng cô cứ cảm thấy trống vắng, hằng ngày nghe hắn quát tháo đã quen nay thì chẳng có gì.
Hôm nay là cuối tháng, làm việc cũng quá nhiều nên được nghỉ phép ba ngày. Nên cô quyết định sẽ đi đâu đó cho khuây khoả. Cô chọn điểm đến là thành phố T. Cô chuẩn bị thật gọn gàng rồi nhanh chóng lên chuyến xe đến thành phố T
Sau khoảng bốn giờ ngồi trên xe, mông cô cứ ê ẩm, nhói nhói. Xuống xe cô gọi ngay cho bạn thân cô là Ngôn Di. Ngôn Di là một cô gái nhỏ nhắn, mũm mỉm rất ưa nhìn, mặc dù bề ngoài hơi khó ưa nhưng cô và Ngôn Di quen nhau từ bé nên cả hai rất hiểu nhau. Lần này nhân đợt nghỉ phép cô chọn về thành phố T thăm Ngôn Di.
Cô chưa kịp gọi thì đằng sau đã có người lớn tiếng kêu cô:" Tiểu Anh, tớ ở đây" cô quay đầu lại nhìn rồi nhíu mày xem ra Ngôn Di của ta giảm cân rồi
Cô và Ngôn Di ngồi xe buýt tới nhà của Ngôn Di. Nhà Ngôn Di rất bình dị vì chỉ có hai mẹ con sống với nhau. Mẹ của Ngôn Di ly hôn từ sớm một mình nuôi Ngôn Di cho tới bây giờ. Vừa bước xuống xe buýt cô và Ngôn Di đi bộ thêm mấy bước tới con hẽm là nhà của Ngôn Di.
Từ xa bước vào hẽm đã thấy bóng người phụ nữa trung niên đã qua 40 tuổi nhưng bà đã già dặn đi nhiều so với lần cuối cô gặp. Thấy Minh Nguyệt-mẹ Ngôn Di vẩy tay cô liền chạy nhanh vài bước đến sà vào lòng bà rồi nói:" Chào cô" cô vừa nói vừa cười như đứa trẻ gặp mẹ. Khi cô đi đại học vì muốn tự lập nên cô sống một mình với bà ngoại nhưng tuổi bà cao nên qua đời vào năm cô học năm hai, từ đó cô sống cùng với mẹ con Ngôn Di nên cô coi Minh Nguyệt như mẹ mình
" Vừa mới đến chắc mệt lắm hai đứa vào thay đồ rồi ăn cơm, cô có chuẩn bị món cháu thích ăn nhất" bà vừa nói vừa mỉm cười nét mặt hiền hậu. Minh Nguyệt chỉ có đứa con gái là Ngôn Di nhưng từ khi ly hôn, mấy đứa nhỏ cùng tuổi hay chọc Ngôn Di nhưng chỉ có Ngọc Anh lại bảo vệ nên Minh Nguyệt rất ưng ý với cô, coi cô như con gái.
Ngôn Di nhìn mẹ cô và bạn thân đang diễn show ân ái, Ngôn Di giận lẫy, hai tay chống nạnh rồi nói:" Xem kìa hình như con không phải là con mẹ đúng không?" không đợi ai trả lời, Ngôn Di đi thẳng vào nhà
Minh Nguyệt thấy thế nói:" Trời ạ, thôi con vào đi không kẻo đồ ăn nguội mất" bà nói rồi giúp cô mang đồ vào nhà
Suốt bữa ăn không khí rất nhộn nhịp ba