Ninh Hi bắt taxi đến cửa hàng xe hơi, cô đã quyết định rồi nếu như ông trời cứ để cô phải ở lại thì cô cũng chiều, chỉ là chút sợ hãi, sao làm gì được cô, bản thân Ninh Hi cũng không ngừng nhắc bản thân: Chỉ cần mạnh mẽ là được, dù có đối mặt với quá khứ cũng không sao.
Ninh Hi mua thẳng tay một chiếc Audi RS7 màu đỏ bằng ngay thẻ đen của Tuấn Kiên, vì ai kêu ông ấy lại chọc giận cô. Nhưng cô lại chẳng thể an ủi bản thân mình biết chiếc xe này so với tài sản của cha cô đã là gì, Tuấn Kiên còn có thể mua hàng trăm chiếc rải khắp phố cũng được.
( Khúc này xin phép được chém xíu, mong là không nhận gạch đá và ý kiến trái chiều từ độc giả)
Thủ tục làm giấy tờ xe cũng rất nhanh, chỉ từ lúc mua đến khoảng 3-4 giờ chiều, Ninh Hi cũng rất từ tốn ngồi chờ đợi thủ tục được hoàn thành, về bảo hành, biển số xe cũng xong. Tầm hơn 4h, Ninh Hi lái chiếc Audi về thẳng Mạc thị.
Lúc Ninh Hi lái xe vào bãi đổ xe nhà chú Phong, cô mới chợt nhận ra chú Phong chính là người cuồng xe thể thao, vì hầu hết các loại xe trong này đều là dạng xe thể thao, chỉ trừ chiếc Bentley màu đen này là mang phần hơi sang trọng một xíu.
Ninh Hi cũng xách một đống đồ vào nhà, vì trong lúc đợi làm thủ tục, cô cũng không thể ngồi yên mà đi xung quanh một xíu, nào ngờ hốt hết đồ đạc về theo cùng, nào là quần áo, giày dép, mũ nón, trang sức, nhưng hầu hết đều dùng tiền của cha mình, như vậy Ninh Hi mới cảm thấy đỡ buồn.
Vừa vào tới cửa nhà thì giọng nói rôm rả lại được chiếu kên trong đầu Ninh Hi, cô chắc chắn với giọng cười hày chỉ có một. Chị Di Tâm đã về rồi
Đúng như Ninh Ni nghĩ, Di Tâm sau chuyến đi tuần lễ thời trang thì về Trung Quốc, hiện tại chị ấy đang ngồi cùng Ngôn Di nói chuyện.
Di Tâm thấy Ninh Hi đúng trước cửa thì lập tức chạy ra, ôm cô vào lòng, chị ấy nói: Xem ra em ngày càng đẹp hơn rồi.
Ninh Hi cười ngại ngùng, đẩy Di Tâm ra, ánh mắt lạ thường nhìn chị ấy, nói: Sao chị về mà không báo?
Di Tâm giúp Ninh Hi một tay, kéo hết đồ vào nhà, " Không phải là không nói mà suốt trên máy bay cứ có kẻ điên nào ôm ấp phụ nữ rồi nói mấy câu âu yếm, nếu đã thế cũng không sao nhưng đằng này mấy người phụ nữ đó còn to lớn giọng sai bảo phục vụ các kiểu, làm chị chẳng ngủ được. Mà chị cũng quên mất là em đi Thượng Hải nên chị có tới Bắc Kinh trước, định gây bất ngờ cho em, ai ngờ chị thấy ba mẹ em nói em đi Thượng Hải, lúc này chị mới nhớ " Di Tâm còn nói với giọng uẩn khuất, đáng thương.
Nhưng ngược lại đó, Ninh Hi lại không quan tâm từ khi nào, cô đi vào giúp đỡ Ngôn Di một tay. Từ khi đến đây, cô chưa bao giờ thấy Ngôn Di dừng làm việc gì đó, suốt ngày cứ quần quật trong bếp, lúc