Hắn đưa cô trở về Bắc Kinh bằng máy bay riêng. Trước khi đi cô cũng không có thời gian qua chào tạm biệt Ngôn Di, chỉ có thể gọi điện nhờ vậy mà Ngôn Di hết sức giận. Sau khoảng một tiếng thì cô đã có mặt tại Bắc Kinh.
Bầu không khí se lạnh ở Bắc Kinh khác hoàn toàn so với mùa hè oi bức của Thành Phố T khiến cô có chút không quen về điều kiện thời tiết nên suốt thời gian ở sân bay cô liên tục hắt xì. Cô đang cùng hắn ngồi trên xe, vì không biết đi đâu nên cô hỏi hắn:
- Chuyển về nhà anh đi.
- Tại sao lại phải chuyển, không phải đang rất ổn à.
- Lắm chuyện, em cứ đến thôi việc gì phải hỏi nhiều vậy. Anh đã chuyển hết đồ sang rồi, bây giờ về thẳng nhà anh.
- Này, anh có thể đừng thích gì làm nấy không?
Hắn không trả lời là cũng xác định với việc nếu cô còn nói nhiều thì hậu quả khá không lường trước được. Hắn đang còn là sếp cô và chuỗi ngày dài bị hắn hành vẫn còn xảy ra nên cô chỉ cần manh động, sơ sẩy một chút là chết, cô nghĩ. Nên cô cũng im nhưng có điều cô hơi ức, đó là quyền của cô từ khi nào lại thành của hắn.
Chiếc Cadillac dừng trước cổng." Đây không phải là nhà mà nó chính xác là một toà nhà luôn ấy chứ" cô nghĩ hắn ở đâu ra mà nhiều tiền đến vậy dù sao thì hắn cũng chỉ mới hai mươi mấy tuổi. Chiếc cổng cao gần ba mét có màu đen đang dần được mở ra như tiếp đón cô. Lúc này, cô cảm giác giống như mình là nàng công chúa đang chuẩn bị được bước vào toà lâu đài của hoàng tử.
Chiếc xe lái chầm chậm vào trang viên của khu vườn, mọi thứ đang dần hảo huyền trong cô. Một toà nhà như lâu đài, một khuôn viên như một nông trại khiến cô không khỏi ngẩn người. Hắn đã bước xuống xe và nhanh chóng kéo cô xuống cùng, đến lúc này cô mới hoàn hồn thì ra mọi thứ đều là thật không phải mơ.
- Đồ đều được chuyển vào hết rồi. Em lên lầu nhìn đối diện là thấy phòng của em.
- Anh không định dẫn em đi lên à! Anh chuẩn bị đi đâu?
- Em là đang lo lắng cho anh hay là đang định thăm dò anh vậy. Sợ anh đi với cô nàng nào à!
- Ai thèm quan tâm anh đi với ai, có hàng tá phụ nữ muốn bên anh, em cản cũng không được.
- Ồ cô Chu đây không phải là ghen đấy chứ.
- Ai thèm, nếu có việc thì anh đi đi, đừng có đứng mãi ở đây.
- Hôm nay trở lại công ty rồi, anh phải lên công ty còn em đang cảm đừng ra ngoài nhiều, ở nhà nghỉ đi, khi nào hết quay lại cũng không trễ.
- Không được, xem ra là còn rất nhiều công việc, em đã nghỉ ba ngày rồi.
- Sếp em sẽ đuổi việc em mất.
- Không sao nghỉ việc anh nuôi. Không cần phải đi làm nữa, vậy đỡ vất vả.
- Được rồi mau lên phòng đi, ở đây nhiều dễ bị nhiễm lạnh lắm.
Hắn nói rồi đẩy cô lên cầu thang, còn hắn thì lên xe trên đường tới công ty. Cô bước lên phòng, phòng khá to khác với toà nhà ở Thành Phố T thì chiếc giường ở đây có màu đỏ thẫm, cấu trúc phòng hầu như chỉ có đỏ thẫm và đen tạo nên nên màu sắc dục rất cao. Cô bước vào nhìn hai vali đồ nhỏ xíu của cô còn bên cạnh là một đống đồ hán mua cho và cả trang sức, mĩ phẩm các loại đều đủ. Hôm nay cô bị cảm nên người cứ đờ ra chẳng làm được gì nên thay bộ đồ rồi leo ngay lên giường ngủ một giấc.
Cô mở mắt ra nhìn một khoảng không gian tối đen như mực, cô lọ mọ tìm được dậy rồi bước xuống giường bật đèn lên, nhận ra đã hơn sáu giờ, bụng cũng hơi đó nên cô quyết định xuống duối nhà nấu gì