*
Nghe vậy, Đường Ninh cười lên, nói: "Không cần, chỉ là Thất Sát Các mà thôi, ta xử lý được." Nàng nhờ Hắc Phong đem tư liệu Thất Sát Các, hẳn hắn cũng biết rõ.
Mặc Diệp nhàn nhạt nhìn hắn, nói: "Thất Sát Các thành danh đã lâu, thế lực phân bố khắp nơi, dùng sức một người khó làm được, nếu ngươi không gϊếŧ chết được bọn hắn, ngươi có thể sẽ phải đối mặt với toàn bộ Thất Sát Các."
"Ừm, ta biết."
Nàng nhẹ gật đầu, có chút hiếu kỳ, hỏi: "Thực lực ngươi mạnh như vậy, vẫn bị thương như vậy, chẳng lẽ thương thế kia do người tiên nhân chi địa làm?"
"Hai Kim Đan tu sĩ phục sát, không đuổi gϊếŧ ta đến cùng, chắc do bọn hắn tưởng ta trúng độc không sống nổi, nên ta mới thoát một kiếp." Đôi mắt Mặc Diệp trầm xuống.
Hai người kia cho rằng, hắn trúng độc của chúng, coi như không tự tay gϊếŧ, hắn cũng sống không nổi, dù họ bị thương nhưng không ham chiến, nếu họ tiếp tục đánh, coi như uống Giải Độc Hoàn, hắn cũng không đánh lại Kim Đan đỉnh phong.
"Chậc chậc, xem ra tiên nhân chi địa chỉ toàn người mạnh!" Đường Ninh như có điều suy nghĩ.
Thực lực mạnh như vậy, nếu nàng không cố gắng nâng cao thực lực, hẳn khi đến đó, thật sự chỉ có thể bị gϊếŧ.
"Cho nên ta nói, chỗ kia không phải nơi ngươi có thể đi, bây giờ ngươi chưa thể đặt chân tới đó." Mặc Diệp nhàn nhạt nói.
"Ừm ta biết."
Nàng cười đáp một tiếng: "Đúng rồi, ta muốn nói từ biệt với ngươi, ta còn việc phải hoàn thành, không cùng đường với các ngươi, ngươi phải tĩnh dưỡng mới hồi phục được, không có vấn đề gì cả."
Mặc Diệp cũng không giữ hắn lại, chỉ nói một câu: "Đi đường cẩn thận."
Ngày kế tiếp, sáng sớm, Đường Ninh từ biệt bọn họ, tự mình cưỡi ngựa lên đường. Lần này, Hắc Phong không theo nữa, mà ở lại chăm sóc Mặc Diệp.
Nửa tháng sau, Đường ninh lên cấp Linh Sư, một ngày qua, nàng ở trong