---Edit Tiên Vô Sắc---
Trong phòng, Mặc Diệp nghe âm thanh bên ngoài, khóe miệng giật giật.
Hòa thượng giữa đường xuất gia này, lúc gϊếŧ người nói không phải đệ tử Phật môn, lúc hóa duyên nói cùng Phật kết duyên, lúc ăn thịt uống rượu, chắc hắn cũng quên cái đầu trọc của mình rồi.
Chưởng qũy nghe thấy âm thanh trên lầu, ngẩng đầu nhìn lên, thấy là tiểu hòa thượng kêu, ngơ ngác một chút, hỏi: "Tiểu sư phụ, cần thức ăn chay không?"
"Không cần, làm những cái ta nói là được rồi, nhanh một chút." Tâm tình Đường Ninh đang rất tốt dựa vào lan can chờ, nhiều ngày như vậy, nàng cuối cùng cũng được ăn thịt, thật không dễ mà!
"Tiểu sư phụ, thịt rượu sắp bưng lên rồi, xin chờ một lát." Tiểu nhị lên lầu, dẫn Đường Ninh tới phòng thuê, ở trong rót trà cho nàng, sau đó chuẩn bị đi ra ngoài.
"Tiểu nhị, tới hiệu may mua cho ta hai bộ y phục, vẫn tính sổ sách với vị bên cạnh, ngày mai tính luôn một lượt." Nàng cười híp mắt nói.
"Vâng." Tiểu nhị đáp lời, nhìn hắn một cái, lúc này mới lui ra ngoài.
Không bao lâu, thịt rượu trên bàn, Đường Ninh đóng cửa xong, mới kêu: "Đến đây, tiểu Hắc, những thứ này là của ngươi, ăn đi! Theo ta sẽ có thịt ăn."
Tiểu Hắc nghe thấy mùi thịt đã sớm thèm, thịt gà thịt bò kho tương trong cái dĩa, nó vui sướng bay tới lấy ăn, ngay cả lời nói của nàng cũng không để ý.
Sau khi ăn no nê, Đường Ninh mới đi tắm, băng bó vết thương ở bả vai, mặc y phục mới mua rồi nằm uỵch xuống giường.
"Ha! Bây giờ mới có cảm giác sống."
Tiểu Hắc nằm bên cạnh nàng, nhỏ giọng hỏi: "Đường Đường, chúng ta thật sự theo hắn về nhà sao? Nếu không thoát được làm sao bây giờ?"
Đường Ninh xoay xoay eo, nói: "Vị này xuất thân tôn quý, có thể tới phủ hắn ở vài ngày, để mở rộng tầm mắt, nóng nảy cái gì chứ? Lại nói, thật sự