REVIEW DƯỚI MÁI NGÓI ĐƠN SƠ
Tác giả: Thiên Như Ngọc
Thể loại: Ngôn tình, cổ đại, nhẹ nhàng, 3S, HE
Tình trạng: Edit hoàn
Độ dài: 100 chương
Giới thiệu:
Về tên truyện: “Hoành môn chi hạ” là câu đầu tiên trong Kinh Thi phần Quốc phong, Trần phong, dịch nghĩa đen là bắc gỗ ngang làm cổng nhà. Nghĩa bóng ám chỉ ngôi nhà đơn sơ.
Sau khi bị từ hôn, quý nữ hoàng tộc Tê Trì được gả cho Phục Đình tuy xuất thân bần hàn nhưng lại nắm giữ trọng binh trong tay.
Hai người thiếp ở Nam chàng tại Bắc, cứ thế yên ổn làm đôi vợ chồng trên danh nghĩa một thời gian dài.
Mãi đến một hôm nào đó, Tê Trì lặn lội vạn dặm tìm chồng, bắt đầu ra tay hào phóng chi hết vốn liếng cho phu quân của mình…
Đôi ta vốn chẳng có duyên, duyên này vì thiếp vung tiền mà nên
___
“Chân tình thắng quyền lợi, quốc gia trước tiểu gia”
------
Review:
Lâu lắm mới chịu ngồi xuống review tử tế một bộ truyện vì sự chất lượng của nó, cũng vì nhà bạn Qin edit quá đỉnh, văn phong cực kì dễ chịu và gần gũi, và cũng bởi tác giả là Thiên Như Ngọc nữa.
Lý Tê Trì là quý nữ hoàng tộc ở Quang châu, được sắc phong huyện chủ Thanh Lưu, nhưng gia cảnh sớm đã xuống dốc. Xưa vì thánh nhân hà khắc với các phiên vương, đòi một khoản triều cống lớn hoặc ép hiến đất phong, huyện chủ Thanh Lưu cắn răng cầm cố dinh trạch ở thái ấp mình, mười lăm tuổi đã bôn ba kinh thương để anh trai là Quang vương có thể nộp đủ triều cống. Qua nhiều năm, vương vị suy tàn, Quang vương bệnh nặng qua đời, thánh nhân không chịu sắc phong cho thế tử, phủ Quang vương phải chịu chèn ép. Lý Tê Trì tuy giàu có sung túc nhờ việc kinh thương trải khắp thiên hạ, nhưng vẫn không thể chống chọi lại quyền lực, bèn tìm đến người chồng trên danh nghĩa ở đất Bắc xa xôi, hết mực lấy lòng hắn để mưu cầu một tương lai rạng rỡ cho cháu mình.
Phục Đình là một trong những viên tướng được thánh nhân cất nhắc trong số những con em nhà nghèo, cha mẹ mất sớm, một lòng mang thù nhà mà tòng quân. Trải qua nhiều năm chinh chiến không thiết mạng, Phục Đình đã trở thành đại đô hộ An Bắc, cai quản tám phủ mười bốn châu giáp biên cương với Đột Quyết. Xứ bắc vốn khắc nghiệt, lại giáp địch gian xảo, trải qua chiến tranh rồi ôn dịch nên đã nghèo đói nhăn răng, miễn thuế nhiều năm, đến chính Phục Đình cũng sung lương bổng của mình vào quân doanh, nhưng vẫn chỉ như đổ chút cát vào chiếc động không đáy. Thánh nhân tuy cất nhắc tướng sĩ, nhưng lại một lòng đề phòng, không trợ cấp, cũng chẳng hỏi han, xứ bắc đã nghèo đói nay lại càng rách nát.
Việc Tê Trì đến xứ bắc nương nhờ Phục Đình - người chồng xa cách từ đêm tân hôn dường như là phép bù trừ hoàn hảo cho cả đôi bên, nhưng chẳng có việc nào là dễ dàng. Nàng một mặt lấy lòng chàng, vung tiền sung quân doanh, sửa sang lại phủ đại đô hộ An Bắc rách nát, xuống nước hầu hạ người chồng mình chưa hề thân cận, mặt khác chồng vừa ngoảnh đi làm là vội lấy sổ sách ra tính toán. Chàng không muốn để vợ phải ra sức chi tiền vì quân doanh thành lũy, nhưng có quá nhiều kế hoạch an dân trị giặc của mình không thể thực hiện được vì thiếu kinh tế. Hai con người họ cứ ở bên nhau như vậy, không giả dối nhưng vẫn giữ những nỗi niềm riêng, mà có lẽ phải tới khi phát hiện ra thân phận thật của Tê Trì, mối quan hệ của họ mới thực sự được tháo nút và tiến triển.
Truyện phát triển mối quan hệ của các tuyến nhân vật thông qua những khó khăn, gian khổ mà họ cùng trải qua, khi thì bôn ba mạo hiểm vì thương đội, lúc lại khoác giáp chinh chiến sa trường, dẫu tránh thế nào cũng không khỏi dính tới quyền mưu vương vị. Đứa con đầu lòng của Phục Đình và Tê Trì được sinh ra giữa lúc chiến trận hiểm nguy, khi quân Đột Quyết đang đốt phủ tìm người, bí mật về cái chết của Quang vương, những vết sẹo cả mới lẫn cũ của Phục Đình, và cả những ngờ vực, thất vọng hay nhớ nhung, khắc khoải mà Phục Đình và Tê Trì mang theo trong những tháng ngày xa cách, tất cả tạo nên một thứ tình cảm phức tạp, không chỉ là tình yêu đơn thuần, họ coi nhau là sức mạnh, là tính mạng, là bến đỗ vững chắc nhất của mình.
"Rồi sẽ có ngày, ta sẽ khiến phủ Hãn Hải trở thành mái nhà thực sự của nàng."
"Thiếp chờ."
.
“Nếu ta vẫn không tỉnh thì sao?”
“Chắc chắn chàng sẽ tỉnh mà, vì thiếp đang đợi chàng.”
Ngoại truyện soft muốn xỉu luôn, một phần là nhà Qin edit quá đỉnh, những câu từ, hành động của nhân vật khiến mình chỉ biết ôm tim mà quắn quéo. Mình thích nhất là khúc Phục Đình trở về nhà, thấy cô con gái của mình lao ra cửa thì vội giắt roi ngựa vào hông rồi dang tay ra đón lấy cô bé, hoặc khung cảnh cả gia đình quây quần bên bữa tiệc, uhhuhu đọc mà thở dài thỏa mãn, vì đến được khung cảnh ngày hôm nay, không chỉ Phục Đình và Tê Trì đã cắn răng cùng nhau trải qua tất cả, mà còn cả Lý Nghiên, La Tiểu Nghĩa, Tào Lâm Ngọc và cả những người con xứ bắc một lòng chiến trận vì quê hương, gia đình nữa.
Người em yêu là hùng ưng chao liệng trời cao, là đại quân rong ruổi mặt đất
Là áng mây trôi ở chân trời, là cơn mê khi mỗi cuộc say tàn…
Phục Đình - tình lang đất bắc, và là tam lang của Tê Trì.
Bình luận truyện