CHƯƠNG 20: DƯỠNG ĐỊCH VI HOẠN
Editor: Luna Huang
Dạ Tiểu Lang cầm lấy tay của Mặc Lâm Uyên, thân thể run nhè nhẹ, trong nháy mắt vừa nãy, hắn thật sợ Dạ Lệ sẽ trực tiếp bóp chết A Cực! Cũng không biết A Cực rốt cuộc là nói với hắn cái gì, dĩ nhiên có thể thoát chết?
Nhưng lúc này, Mặc Lâm Uyên vỗ tay hắn một cái, dùng nhãn thần ra hiệu, lúc này mới kéo lại tư tự đã bay xa của Dạ Tiểu Lang, hắn liền vội vàng nói: “Tướng quân, thỉnh người mau đi một lần đi! Tiểu thư thật sự có nguy hiểm, chúng ta cũng là không có biện pháp, cho nên mới phải cứng rắn xông vào a!”
Dạ Lệ nghe vậy, giả vờ lo lắng nói với mọi người, “Nếu bên trong có việc, bổn tướng quân đi một chút sẽ trở lại, xin chư vị thoả thích hưởng lạc, không nên khách khí.”
Nói, ngoắc tay, ca cơ tiếp tục khởi vũ, quản gia cũng đưa càng nhiều mỹ nữ tới, phục vụ cho tân khách chọn lựa.
Ở địa phương người khác không thấy được, Dạ Lệ hung hăng trợn mắt nhìn Mặc Lâm Uyên, sau đó xông ra trước.
Mặc Lâm Uyên trấn an vỗ vỗ tay của Dạ Tiểu Lang, mang theo hắn cùng đi.
Vừa ra tới, Dạ Lệ cũng duy trì không được khuôn mặt tươi cười nữa, bất quá hắn không có lập tức hưng sư vấn tội, trước khi Triệu vương rời đi, hắn sẽ xem như chưa có gì phát sinh, chỉ là vẫy vẫy tay, để Mặc Lâm Uyên tiến lên.
“Ngươi trái lại rất trấn định, một chút cũng không như hài tử.” Nhãn thần của Dạ Lệ rất nguy hiểm, giọng nói cũng rất hiền hoà.
Mặc Lâm Uyên “Câm điếc”, tự nhiên sẽ không mở miệng, chỉ là vội vả đi, Dạ Mộc ly khai lâu như vậy, nghìn vạn lần không nên xảy ra chuyện a!
Nhưng hắn không trả lời, Dạ Lệ ngừng lại, hắn không đi, Mặc Lâm Uyên tự nhiên cũng không có thể đi, hắn quay đầu lại cau mày nhìn Dạ Lệ, một chút đều không úy kỵ, không hiểu để Dạ Lệ muốn cười.
“Ngươi trái lại một chút cũng không sợ chết.”
Mặc Lâm Uyên lòng nóng như lửa đốt, rõ ràng là ‘nữ nhi’ của hắn, nhưng hắn một điểm đều không nóng nảy! Không hỏi nguyên do, không quan tâm nàng ở đâu, trái lại theo dõi một tên đầy tớ như hắn không tha, quả thực không nhân tính đến cực điểm!
Tay của Mặc Lâm Uyên nắm thành quyền, mà Dạ Tiểu Lang ở một bên quỳ xuống.
“Tướng quân tha mạng! Chúng ta cũng chỉ là quá lo lắng tiểu thư, tiểu thư bị phu nhân gọi đi, sống chết không rõ, thỉnh người nhanh đi cứu nàng đi!”
“Hoang đường, bị phu nhân gọi đi có thể nguy hiểm gì?” Dạ Lệ giận tái mặt, thực sự không tin đối phương vì một nguyên nhân như thế dám tới tìm hắn.
Dạ Tiểu Lang không biết nên nói như thế nào, mà Mặc Lâm Uyên kéo hắn một cái, lôi hắn dậy, không nói gì thêm, chỉ là bày một thủ thế.
Dạ Tiểu Lang hiểu ý của hắn, cắn răng một cái nói rằng, “Thỉnh tướng quân đi xem sẽ biết! Nếu như chúng ta nói bậy, cam nguyện chịu bất luận trách phạt gì!”
Dạ Lệ nghe bọn hắn nói như vậy, phất ống tay áo một cái, mau đi đến viện của phu nhân.
Vọng Thư Uyển.com
Thật xa liền nghe được một ít thanh âm không giống bình thường.
Dạ Mộc bị trói vào băng ghế, đại bản đánh nàng một cái một mạnh, thẳng đánh cho nàng da tróc thịt bong!
Ôn Như ngồi cao trong đình, nghe từng tiếng đánh thịt, mặt tươi cười.
“Đúng là xương cứng, cư nhiên không chịu cầu xin tha thứ, thật đúng là tiếc nuối a.”
Lúc này Dạ Mộc đã nói không ra lời, nàng không cần nhìn đều biết nửa người dưới của mình đều là máu, đối với một hài tử đều có thể hạ độc thủ như vậy, nữ nhân này tốt nhất không nên rơi vào trong tay của nàng!
“Được rồi, đừng đùa.” Ôn Như nhìn thái dương ngã về tây một chút, hừ nói “Trực tiếp đánh chết đi.”
“Vâng.” Người thi trượng nghe vậy, giơ đại bản lên thật cao, trong mắt lóe lên một tia sát ý! Không cần suy nghĩ, đại bản rơi xuống, Dạ Mộc hẳn phải chết không thể nghi ngờ!
Dạ Mộc ngước mắt nhìn viện môn đóng chặt, ở chỗ sâu trong đáy mắt hiện lên vẻ thất vọng thế giới không có nhân quyền quả nhiên khắp nơi đều là nguy cơ, nàng phải chết sao?
Nàng chậm rãi nhắm mắt lại, nhưng ngay thời khắc chỉ mành treo chuông, cửa chính của viện bị một cước đá văng!
“Dừng tay!”
Dạ Mộc nghe được thanh âm của Dạ Lệ, thân thể chấn động, một giây kế tiếp, trước mắt nàng tối sầm lại, khí tức