CHƯƠNG 21: DƯỠNG ĐỊCH VI HOẠN
Editor: Luna Huang
“Vâng!”
Dạ Tiểu Lang vội vã cùng Mặc Lâm Uyên đỡ Dạ Mộc, mà Mặc Lâm Uyên thực sự chống quá nặng, đứng lên, khóe miệng tràn đầy máu phun ra, Dạ Tiểu Lang muốn tiếp nhận Dạ Mộc, nhưng Dạ Mộc hôn mê lại nắm thật chặt y phục của Mặc Lâm Uyên không buông tay.
Mặc Lâm Uyên thấy, lau bọt máu khóe miệng mỉm cười, lắc đầu với Dạ Tiểu Lang, sau đó ôm Dạ Mộc ly khai.
Sau khi ra cửa, hắn quay đầu lại nhìn viện tử sau lưng một mắt, một đôi phượng mâu lãnh tước trên mặt hơi nheo lại, sát ý thực cốt không chút che lấp nào, phảng phất có thể nuốt chửng mọi thứ ở đây.
Dám đả thương nàng, chủ mẫu thì như thế nào? Hắn cần phải cho các nàng, trả giá những giọt máu đã đổ.
*
Dạ Lệ phái người trị liệu cho Dạ Mộc, lúc đại phu ra ngoài cho thuốc, hắn nhìn Mặc Lâm Uyên, ý tứ hàm xúc không rõ hỏi.
“Người còn cầm vật gì từ bảo tàng ra?”
Mặc Lâm Uyên lắc đầu, biểu thị thật không có.
“Ngươi nghĩ rằng ta sẽ tin tưởng ngươi?” Dạ Lệ ngồi ở trên cái băng, hừ lạnh một tiếng, “Ngày hôm nay ngươi lấy ngọc tỷ trong bảo tàng uy hiếp ta, nói không chừng ngày mai sẽ xuất ra thứ khác, nên, cái mạng này của ngươi trăm triệu không lưu được, ngươi hãy thành thật cung khai, ta còn lưu ngươi toàn thây.”
Mặc Lâm Uyên mím môi, trước, dưới tình thế cấp bách, hắn nghĩ ra biện pháp như vậy ép Dạ Lệ xuất thủ cứu người, hiện tại người cứu được, Dạ Lệ tự nhiên sẽ không bỏ qua hắn.
Mặc Lâm Uyên nhìn Dạ Mộc một mắt, nhãn thần bình tĩnh, mặc kệ nói như thế nào, chỉ cần nàng không có việc gì, đây hết thảy đều đáng giá. Chỉ là hắn không thể chết, hắn chỉ có thể mở miệng tự cứu.
Nhưng ngay khi hắn chuẩn bị há mồm, trên giường truyền đến thanh âm thấp khái của Dạ Mộc, Mặc Lâm Uyên vội vã đi tới bên người Dạ Mộc, sau đó nắm cánh tay của Dạ Mộc!
Mặc Lâm Uyên cả kinh, cúi đầu, liền thấy mắt tròn trịa của Dạ Mộc, nàng dùng khẩu hình phát âm ra hiệu —— đừng nói chuyện.
“Mộc nhi?”
Dạ Lệ đứng dậy nhìn lại, đối với nữ nhi này, hắn vẫn tương đối xem trọng, nhiều vàng bạc tài bảo như vậy, cũng chỉ có nữ nhi này trung tâm, lấy hết toàn bộ ra hiếu kính hắn, hơn nữa sinh mẫu của Dạ Mộc đã chết, bên trong phủ trừ hắn ra cũng không có nơi nào khác để dựa, cho nên đối với Dạ Mộc, hắn còn tương đối tin tưởng.
“Phụ thân.”
Dạ Mộc nằm lỳ ở trên giường, hư nhược nhìn hắn.
“Ngươi vừa rồi nói A Cực uy hiếp ngươi, kỳ thực chuyện này, là ta để hắn làm.”
“Cái gì?” Nhãn thần của Dạ Lệ rùng mình, không đợi hắn mở miệng, chỉ thấy trên khuôn mặt nhỏ nhắn tái nhợt của Dạ Mộc, đột nhiên rơi giọt lệ thật lớn.
“Nếu không làm như vậy, phụ thân làm sao sẽ mau đến cứu ta.”
Vọng Thư Uyển.com
Lần đầu tiên trong đờim Dạ Lệ cảm thấy chột dạm nhưng rất nhanh mắt hổ trừng!
“Vậy ngươi cũng không có thể lấy cái vật kia ra! Còn để người uy hiếp ta, ngươi có biết vật kia là gì hay không?”
Dạ Mộc lắc đầu, “Ta không biết đó là cái gì, chỉ là đơn thuần cảm thấy đẹp mà thôi, muốn lấy ra chơi chút, ta thật không có lấy thứ khác, không tin, người có thể xuống bảo tàng xem thử, bên trong khẳng định có sổ sách ghi lại các loại đồ, ngươi có thể kiểm tra thử, liền biết ta không nói dối.”
Dạ Mộc nói xong hợp tình hợp lý, hơn nữa nàng có tuổi nhỏ tương đối dễ lừa người, đơn thuần cảm thấy ngọc tỷ đẹp, nên lấy ra chơi, cũng không sai.
Dạ Lệ nhức đầu xoa xoa trán của mình, luôn cảm thấy không đúng chỗ nào, “Vậy ngươi cũng không nên để người của ngươi uy hiếp ta! Triệu vương ở trong phủ, lơ là chút, Dạ gia chúng ta cũng sẽ hủy hoại chỉ trong chốc lát! Ngươi thực sự!”
“Phụ thân!” Dạ Mộc lớn tiếng cắt đứt hắn, “Nếu không phải Triệu vương ở, sao ta lại làm thế? Nếu không uy hiếp người, người sẽ vì nữ nhi, không lo đến Triệu vương sao?”
Một đôi mắt to của nàng bình tĩnh nhìn hắn, trong mắt có nước mắt muốn rơi nhưng lại không rơi, để cho nàng nhìn qua thương cảm tới cực điểm, “Nếu không phải A Cực liều mạng, ngày hôm nay nữ nhi liền chết! Nếu như ngươi muốn giết hắn, không bằng ngay cả ta cũng giết luôn đi! Bởi vì ta biết, không có hắn trong phủ này sẽ không có ai liều mạng vì ta như vậy nữa! Cùng với sau này chết trong tay người khác, không bằng