CHƯƠNG 34: DƯỠNG ĐỊCH VI HOẠN
Editor: Luna Huang
“Kỳ quái, Tôn lão, ngươi xác định hắn trúng ma phí tán?” Cau mày cau mày, đao trong tay buộc chặt, thần tình có chút bất an.
Tôn lão nhớ tới tốc độ trốn chạy của tên kia, nguyên bản rất xác định cuối cùng vẫn lắc đầu một cái, “Không xác định.”
Dạ Lệ lại nói, “Mà thôi, nói không chừng là bọn đạo chích là nơi nào đến tìm hiểu tin tức, chỉ cần hắn không có phát hiện bí mật ngươi bảo vệ là được.”
Tôn lão liền vội vàng nói, “Tướng quân xin yên tâm, có ta ở đây, không ai có thể tới gần lão viện một bước!”
“Ân.” Dạ Lệ gật đầu, bất quá chần chờ chỉ chốc lát, lại nói: “Người này kinh động ngươi, nhưng là lại không làm kinh động Hàn tiên sinh thủ ở ngoại vi, chỉ có hai khả năng, một khinh công hắn cao hơn Hàn tiên sinh, hai, hắn là nội gián!”
Tôn lão nghe vậy, thận trọng gật đầu, “Nội gián có khả năng khá lớn.”
Dạ Lệ trầm tư chỉ chốc lát, phất tay: “Ngày mai, ta sẽ để quản gia hảo hảo tra một chút!”
Dần dần, thanh âm của bọn họ đi xa, hai người trong sơn giả đều thở phào nhẹ nhõm, bất quá Dạ Mộc sợ có bẫy, không vội vã ra ngoài, hai mắt đánh giá người trước mắt.
“Này, ngươi là từ ngoài đến, hay là nội gián?” Nàng hoài nghi quét mắt nhìn hắn một cái, “Bất quá ta nhìn ngươi thế nào cũng có chút quen mắt?”
Nói, nàng muốn kéo khăn che miệng của hắn xuống!
Trong quá trình, đối phương vốn là muốn ngăn cản, thế nhưng hắn trúng ma phí tán, không có khí lực nữa, Dạ Mộc dễ dàng hất tay hắn ra, kéo khăn che mặt của hắn xuống!
“Là ngươi!”
Dạ Mộc trợn mắt nhìn! Sớm biết là người này, nàng sẽ không cứu hắn!
Người này chính là Nghiêm Hứa, xú nam nhân trước đây giúp đỡ Ôn Như đánh nàng một quyền! Tốt, ngươi cũng có ngày hôm nay?
Nghiêm Hứa thấy Dạ Mộc nhận ra mình, thần tình buộc chặt, nghiêm chỉnh mà nói, hắn và Dạ Mộc rốt cuộc cũng có cừu oán, Dạ Mộc sẽ không tố giác hắn chứ?
Nhưng vừa lúc đó, nguyên bản hẳn là rời khỏi Dạ Lệ lại một lần nữa đã trở về! Dạ Mộc cả kinh, liền vội vàng đem đè Nghiêm Hứa lại, toàn thân rơi vào trạng thái quy tức.
Tuy rằng hai mắt gắt gao trừng Nghiêm Hứa, nhưng toàn bộ cảnh giác của nàng đều đặt ở bên ngoài, nếu để cho Dạ Lệ phát hiện nàng ở đây thì nguy, chỉ là, tay thật là nhột, thật là muốn đánh nam nhân này a!
“Xem ra thật không trốn ở chỗ này!” Một đôi mắt như chuông đồng lợi hại của Dạ Lệ hơi nheo lại, hừ một tiếng, mới chính thức rời đi.
Hắn vừa đi, Dạ Mộc cũng không nhịn được nữa, mạnh kéo vạt áo của Nghiêm Hứa!
“Trúng ma phí tán? Rất tốt, nói như vậy, ngươi bây giờ ngay cả ta đều đánh không lại?”
Dạ Mộc nhảy qua ngồi ở trên lưng Nghiêm Hứa, hai mắt từng lần một nhìn quét trên người hắn, tựa hồ đang suy nghĩ tiện hạ thủ từ địa phương nào.
Vọng Thư Uyển.com
Nghiêm Hứa quả thực cả người vô lực, bất quá hắn cũng không phải người ngồi chờ chết.
“Dù là ngươi nhận ra ta thì như thế nào? Ngươi tố giác ta với Dạ Lệ, ta đồng dạng cũng có thể tố giác ngươi, một thiên kim tiểu thư, buổi tối du đãng ở bên ngoài, dám nói trong lòng không quỷ không?”
Dạ Mộc hừ một tiếng, bên trong không gian, một luồng ánh trăng từ phía trên bọn họ chiếu xuống, vừa vặn chiếu sáng một mảnh không gian.
“Ngươi cũng không cần kích ta, yên tâm, ta sẽ không tố giác ngươi.” Dù sao nàng còn có chuyện mình muốn làm, “Ta ngươi tự có mực đích riêng.”
“Vậy ngươi.” Nghiêm Hứa cau mày nhìn chằm chằm nàng, “Vậy ngươi vì sao còn không leo ra khỏi người ta?”
Nói thật, nếu như hắn còn có một chút khí lực, cũng sẽ không tùy ý một tiểu bất điểm ngồi ở trên người hắn, hắn lớn hơn Dạ Mộc tròn mười một tuổi, hắn còn chưa từng có nghĩ tới, bản thân sẽ bị một vật nhỏ khi dễ.
“Xuống? Xem ra ngươi rất mau quên a.”
Dạ Mộc thiêu mi, hai tay chống nạnh, cư cao lâm hạ bao quát hắn, “Không bằng ta giúp ngươi hồi ức một chút, lần trước ngươi đánh một quyền vào bụng ta thế nào, để ta bị Ôn Như bắt được, thiếu chút nữa đánh chết, ân?”
Một lần kia nếu không phải Mặc Lâm Uyên tới kịp, nàng có thể bị đánh chết thật rồi! Thù này, có thể nào không báo?
Đây là lôi chuyện cũ?
“Ngươi! Khụ khụ ngươi muốn như thế nào?” Thái độ của Nghiêm Hứa đông lạnh, đao tước khuôn mặt tuấn tú, một đôi mắt ưng cảnh giác nhìn chằm chằm Dạ Mộc, lúc nói chuyện, hắn để chủy thủ mỏng như cánh ve ở một bên tay, chính vận sức chờ phát động.
“Ta muốn như