Nhận thấy không biết từ lúc nào tay cô đã vòng lên trên cổ anh, Lạc Tiểu Thiến vội rút tay về.
“Tôi đi giúp anh chuẩn bị y phục!”
Từ trong lòng anht chui ra, cô nhanh chóng nhặt chăn lên bọc lấy thân thể, hướng tủ quần áo đi đến.
Nhìn bắp đùi thon dài ẩn hiền bên ngoài chăn, Lãnh Tử Mặc hít một hơi, xoay người đi vào phòng tắm.
Nghe tiếng nước chảy truyền ra từ trong phòng tắm, Lạc Tiểu Thiến mới
nhẹ nhàng thở ra, xoay người đến bên giường tìm y phục của mình.
Tìm trên mặt đất nửa ngày, cô chỉ tìm thấy một mảnh áo T-shirt rách nát.
Anh ta nghiện phá hoại sao, mỗi lần, đều đem quần áo của cô xé nát mới được.
Không dám chậm trễ, cô một lần nữa đi về tủ quần áo, tùy ý lấy một chiếc áo sơ mi mặc vào, sau đó là quần đùi của anh, cuối cùng dùng áo thể
thao khoác vào.
Đối với cô mà nói, y phục của anh thật sự quá rộng rãi, nhưng mà, so với không mặc gì vẫn tốt hơn.
Mặc xong quần áo, có lại cảm giác an toàn, Lạc Tiểu Thiến xem quần áo
treo trong tủ, nhanh chóng lấy ra áo sơ mi, cravat, áo khoác..Nhìn ngăn
kéo để nội y, cô nhăn nhăn mũi, vẫn là lấy ra một cái.
Tất cả, đã chuẩn bị xong.
Cô chuẩn bị thở ra, cửa phòng tắm cũng mở ra.
“Y phục đã chuẩn bị tốt, anh từ từ mặc, tôi…..tôi đi nấu cơm!”
Cô không dám xoay mặt, sợ lần nữa nhìn thấy anh xích lõa, chỉ là bước
nhanh đến bên cạnh cửa, giống như chuột thấy mèo, nhanh chóng đưa qua
cửa phòng tắm, rồi chạy vội xuống lầu.
Lãnh Tử Mặc trùm khăn tắm đi ra, nhìn hướng của khép lại.
Nấu cơm?
Cô xác định?!
Sau ba lần tìm kiếm, Lạc Tiểu Thiến cũng thấy toilet dưới lầu, rửa mặt, sau đó lập tức tới phòng bếp.
“Quả nhiên là người có tiền!”
Nhìn phòng bếp rộng rãi không tưởng nổi trước mặt, Lạc Tiểu Thiến chỉ có thể cảm thán, gian bếp này, so với căn nhà cô thuê còn rộng hơn.
Hai màu đen trắng đơn giản
mang phong cách Châu Âu.
Trong phòng bếp, dụng cụ đều đầy đủ, trên tường, nồi, thìa….đến cả khăn lau, toàn bộ đều sạch sẽ không dính một hạt bụi.
Đây là phòng bếp sao, rõ ràng chỉ là tượng trung, căn bản chưa bao giờ được dùng đến.
Cô thật ngu xuẩn, đàn ông như anh, làm sao có thể ăn cơm ở nhà.
Sợ rằng, đồ nấu ăn trong tủ lạnh đều không có.
Lạc Tiểu Thiến mở tủ lạnh ra, đúng như cô nghĩ.
Tủ lạnh hai cửa to như vậy, ngoài bia với cà phê ra thì cũng chỉ có vài
gói mì ăn liền, có thể nấu ăn cũng chỉ có trứng gà với một hộp sữa.
Sự thật thì, hai thứ này cũng không phải Lãnh Tử Mặc mua, mà là người
giúp việc theo giờ của hắn đi mua bia thuận tiện mua thêm nhưng quên
mang đi mà thôi.
Lấy trứng gà và sữa ra, Lạc Tiểu Thiến nhìn xem hạn sử dụng, xác định vẫn dùng được, mở rửa nồi mở bếp, đem sữa đổ vào.
Cô mở ngăn tủ ra cũng không hi vọng nhiều, lại kinh ngạc phát hiện ra
các loại đồ gia vị, đầy đủ mọi thứ, chẳng qua, tất cả đều không có mở
ra.
Lấy ra chai dầu, mở nắp, rót vào chảo nóng, cô nhanh nhẹn cho trứng vào.
Lãnh Tử Mặc quần áo chỉnh tề đi xuống, nghe tiếng động trong phòng bếp, anh nghi hoặc đi tới.
Cô, thật sự nấu cơm?!
Nếu như anh nhớ không nhầm, trong phòng bếp nhà anh, không có nguyên liệu nấu ăn nào.