Lâm Diệu Diệu đang ở trước giường trông mẫu thân, nhớ tới kết cục kiếp trước của mẫu thân, bỗng nhiên lo lắng, sợ mẫu thân cứ như vậy mà rời bỏ nàng.
Đột nhiên, một nam tử trẻ tuổi xông vào phòng, nam tử mặc một cái áo khoác màu xám bạc, thân hình cao lớn, người đầy gió tuyết, khuôn mặt tuấn tú, khí chất lạnh lùng, mặt mày có năm phần tương tự với Lâm Diệu Diệu, đúng là phụ thân mà Lâm Diệu Diệu nhớ nhung đã lâu.
Trong ấn tượng của nàng, phụ thân luôn mang bộ dạng tang thương suy sụp, từ khi nào lại anh khí bức người như này?
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Lâm Diệu Diệu nhìn không dời mắt được, giang cánh tay nhỏ ra, nghênh đón cái ôm của phụ thân.
Nào biết, phụ thân đi lướt qua mình……
Lâm Diệu Diệu nhìn cánh tay của mình ở cô đơn giữa không trung, lại nhìn phụ thân nửa ôm mẫu thân vào ngực, có phải nàng được nhặt ở trên đường hay không? Một người sống đứng ở chỗ này, phụ thân không phát hiện, không phát hiện, còn không phát hiện nàng?!
“Lam Nhi, Lam Nhi, ta đã trở về rồi, nàng cảm thấy trong người thế nào?” Lâm Sùng run giọng hỏi.
Diêu thị hơi hơi mở mắt, liếc hắn, lạnh nhạt quay mặt đi.
Lâm Sùng xoa má nàng: “Lam Nhi, có phải nàng không thoải mái không? Chỗ nào không thoải mái nàng cứ nói với ta.”
Diêu thị nhẹ nhàng hất bàn tay đang vuốt ve gương mặt mình của hắn ra, nghiêng người, kéo chăn trùm kín đầu.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Lâm Sùng ngẩn ra, nhìn nữ nhi đứng bên cạnh, lúc này mới nhận ra nữ nhi cũng ở trong phòng, xấu hổ hắng giọng, nói: “Diệu Diệu à.”
“Vâng.” Lâm Diệu Diệu bĩu môi, lão nhân gia người cuối cùng cũng chú ý tới con, suýt chút nữa con cho rằng con lại biến thành cô hồn dã quỷ đấy.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Lâm Sùng quay đầu mông lung nhìn người thê tử không để ý tới mình, sắc mặt phức tạp ôm Lâm Diệu Diệu ra gian ngoài: “Diệu Diệu, nương con làm sao vậy?”
Tuy rằng phụ thân mở miệng ngậm miệng đều mẫu thân, không một chút quan tâm hơn nửa năm thân thể của nàng thay đổi thế nào, nhưng mà niệm tình ngài lo lắng cho mẫu thân, tha thứ cho ngài đó!
Lâm Diệu Diệu nói: “Chắc nương giận cha.”
“Vì sao giận cha?” Lâm Sùng thực không hiểu, chẳng lẽ là trách tội hắn về trễ? Không thể nha, hắn còn về sớm hơn dự tính hai ngày đấy.
Lâm Diệu Diệu nhìn vẻ mặt mê mang của phụ thân, trong lòng biết phụ thân không có nói dối, người thật sự không biết mình làm sai chỗ nào, đáng tiếc, Lâm Diệu Diệu cũng không biết.
Lâm Diệu Diệu lắc lắc đầu: “Cụ thể…… Con không rõ lắm, dù sao ngày đó, sau khi Đại cữu mẫu tới mẫu thân liền không vui vẻ, có phải người có cái bím tóc gì bị Đại cữu mẫu bắt được hay không?”
“Đại tẩu?” Lâm Sùng ở như suy tư gì đó mà nỉ non, giây lát, nghĩ đến cái gì, ánh mắt sáng lên, “Ai nha! Là cái kia!”
Lâm Diệu Diệu nhướng mày: “Cái nào?”
Lâm Sùng vén rèm lên đi vào trong.
“Lam Nhi.” Lâm Sùng cởi áo khoác, ngồi ở mép giường, “Lam Nhi, Đại tẩu nàng ta…… Có phải nói cái gì với nàng hay không?”
Diêu thị không có phản ứng.
Lâm Sùng cách chăn, nhẹ nhàng vuốt ve bả vai nàng: “Lam Nhi.”
Diêu thị xê dịch thân mình: “Đừng chạm vào ta.”
Lâm Diệu Diệu thầm nghĩ, mẫu thân cũng có lúc giận lẫy? Chỉ nghe lời nói phiến diện từ Đại cữu mẫu, không tìm phụ thân chứng thực đã làm mình tức giận thành bệnh, bình tĩnh đâu? Thông minh đâu? Không khác gì tiểu cô nương bị tình yêu làm choáng váng đầu óc!
Còn nói nàng là hải đường, nói nàng lớn không thành Vạn Niên thanh, theo nàng thấy nha, phụ thân vừa đến, Vạn Niên thanh mẫu thân liền tự động biến thành hải đường.
Lâm Sùng vừa ôn nhu vừa cẩn thận nói: “Nàng đừng tự làm mình buồn hỏng rồi.”
“Ai cần chàng lo!”
Lâm Sùng vò đầu, nghĩ đến nữ nhi còn đang ở bên ngoài, cũng không biết con bé có nhìn thấy bộ dạng lúng túng của mình không, ít nhiều cũng có chút xấu hổ, bất quá thê tử tức giận lớn quá, hắn cũng bất chấp mặt mũi: “Đã rất cẩn thận, không nghĩ tới vẫn bị Đại ca nhìn thấy……”
Lời còn chưa dứt, Diêu thị liền xốc lên chăn, lửa giận ngùn ngụt nói: “Chàng thừa nhận có phải hay không?”
Lâm Sùng có chút ngốc: “Ta thừa nhận cái gì nha? Ta? Ta…… Ai, không phải!”
“Không phải cái gì? Chàng đúng là!” Diêu thị đẩy hắn, “Chàng đi ra ngoài cho ta! Tìm nữ nhân kia đi! Đừng đến làm phiền ta!”
Diêu thị nằm trên giường mấy ngày, tuy nói phong hàn đã không còn đáng ngại, nhưng chung quy vẫn còn suy yếu, chưa đẩy được Lâm Sùng xuống giường, ngược lại mình ngã xuống trước.
Lâm Sùng sợ tới mức sắc mặt trắng bệch, ôm người vào trong lòng. Diêu thị cố kìm không cho nước mắt rơi xuống, Lâm Sùng nhìn thấy, trong lòng một trận đau đớn, ảo não nói: “Sớm biết nàng sẽ tức giận thành như vậy, còn không bằng ta ở Thanh Châu thẳng thắn nói với Đại ca, ta cùng nữ nhân kia không có gì!”
“Cha, con thấy trong rương của người có cái này, là cái gì vậy? Kẹo viên sao? Con có thể ăn không?” Lâm Diệu Diệu quơ quơ bình thuốc nhỏ trong tay, không có ý tốt hỏi, còn mở nút bình ra, muốn trút vào trong miệng.
Lâm Sùng sợ tới mức mồ hôi lạnh đều túa ra: “Không được ăn! Đó là thuốc dưỡng thai!”
“Thuốc dưỡng thai? Lâm Sùng chàng là đồ khốn! Đến con cũng đã có! Còn gạt ta là hai người không có gì!” Diêu thị cầm lấy gối đầu, đánh liên tục lên người Lâm Sùng.
Lâm Sùng muốn chết mất, quan trọng là nữ nhi lục lọi rương của hắn để làm gì? Lâm Diệu Diệu, con tới hố cha hay sao?
Lâm Diệu Diệu nghẹn lại cười: “Phụt…… Phụt……”
Ai bảo lúc nãy người không thèm nhìn con?
Lâm Sùng hoàn toàn không có tâm tư để ý tới nữ nhi đùa vui, hắn da dày thịt béo đánh không đau, nhưng thê tử sẽ mệt, vội vàng bắt lấy tay Diêu thị: “Đứa nhỏ kia không phải của ta! Là Nhị ca!”
“Cái gì của Nhị ca ngươi?”
Ngoài cửa, đột nhiên vang lên âm thanh nũng nịu của Thôi thị.
Trong phòng ba người nháy mắt hóa đá.
Vẫn là Lâm Sùng phản ứng lại đầu tiên, một thoáng đoạt lấy thuốc dưỡng thai trong tay