Trong phòng không có người lớn, không cần cẩn trọng như vậy.
Lâm Diệu Diệu ôm tiểu chồn tuyết ra, Diêu thị gặp người thích khoe nữ nhi, nàng gặp người thích khoe chồn, ước gì tất cả mọi người đều khen Tiểu Bảo ngoan, Tiểu Bảo xinh đẹp.
Tuổi Diêu Tương Cầm và Lâm Diệu Diệu xấp xỉ, đối với manh sủng không hề sức chống cự, rất nhanh liền cùng Tiểu Bảo chơi chung một chỗ. So với Lâm Viện đã từng suýt tý nữa đè chết mình, hiển nhiên Diêu Tương Cầm săn sóc ôn nhu càng làm Tiểu Bảo ưu ái hơn.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Tiểu Bảo uốn éo nâng mông nhỏ.
Diêu Tương Cầm bị chọc cho cười ha ha.
Diêu Sóc tính tình thẹn thùng, rõ ràng cũng muốn chơi cùng Tiểu Bảo, nhưng trước sau không dám động bước chân.
Lâm Diệu Diệu đưa cho hắn một miếng bánh hạt dẻ: “Biểu ca, huynh lấy cái này đút Tiểu Bảo, Tiểu Bảo sẽ rất thích huynh.”
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Lúc tiếp nhận điểm tâm, Diêu Sóc không cẩn thận đụng phải tay tiểu biểu muội, lỗ tai thoáng đỏ một chút!
Lâm Diệu Diệu: “……”
Đây nhất định không phải Đại Tướng quân sát phạt quyết đoán kia, đều nói ba tuổi xem thấy lớn, bảy tuổi thấy già, Diêu Sóc đã mười tuổi, sao còn dễ thẹn hơn tiểu cô nương vậy, loại tiểu khả ái mềm như bông này, tương lai sao cầm thương lên ngựa, chém đầu kẻ địch? Chỉ sợ chưa đấu võ đã tự dọa mình đến hôn mê.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
……
“Đây là ngân phiếu một vạn lượng, bên tiêu cục đã xoay chuyển được rồi.” Diêu Đại phu nhân đặt bọc giấy một lớn một nhỏ hai lên bàn, “Ca của muội nói, tính toán với huynh đệ trong nhà, chúng ta dựa theo bên ngoài làm, lời ba phần, tổng cộng là một vạn ba ngàn lượng.”
Diêu thị vội nhét bọc giấy nhỏ vào ngực Đại tẩu: “Đại tẩu! Muội cũng không phải cho vay nặng lãi! Lại tính toán như bên ngoài với muội, muội sẽ tức giận! Cái gì mà huynh đệ ruột cũng phải tính sổ rõ ràng? Ai là huynh đệ với hắn?”
Trong lòng Diêu Đại phu nhân biết Diêu thị không phải khách sáo, khó xử há miệng thở dốc: “Muội nhận lấy đi, lỡ như nhà chồng muội biết, cũng dễ ăn nói hơn.”
Diêu thị không đồng ý: “Biết thì biết thôi, cho rằng chỉ mình muội lấy tiền trợ cấp nhà mẹ đẻ? Muội đây vẫn là có đi có về, bên Nhị phòng kia đều chỉ có ra không có vào, lão phu nhân cũng không nói cái gì!”
Diêu Đại phu nhân nói: “Cái này có thể giống nhau sao? Muội gả vào cửa đã bao lâu, chỉ có một đứa con là Diệu nhi; dù sao Nhị phu nhân cũng lại có thai, nói không chừng có thể sinh nhi tử; Đại phu nhân càng không cần phải nói, một trai một gái, còn để di nương sinh một thứ nữ làm lão phu nhân nở mày nở mặt. Việc mang thai của muội tạm không nói tới, nhưng mà một người ‘hầu hạ’ cũng không có, bà bà muội ngoài miệng không nói, chẳng lẽ trong lòng không trách?
Đừng nhìn đời cháu, Diệu nhi được sủng ái nhất, nhưng ta dám đánh cược, trong ba người con dâu, lão phu nhân có ý kiến lớn nhất với muội! Lâm gia có bốn nhi tử, lão Tứ là con vợ lẽ, không nhắc tới cũng được, trong con vợ cả, lão phu nhân coi trọng nhất chính là lão Tam. Càng coi trọng lão Tam, yêu cầu đối với muội càng thêm nghiêm khắc, sợ muội…… Không xứng với hắn!”
Diêu thị siết chặt ngón tay: “Lúc trước nhi tử bà ấy muốn cưới muội, nam nhân cầu thân nhiều như vậy, có người còn điều kiện tốt hơn con bà, muội cũng chưa ghét nhi tử bà ấy đâu!”
Diêu Đại phu nhân nói: “Nói nhảm gì thế? Năm đó là năm đó, bây giờ là bây giờ. Tam gia cũng không còn là thư sinh nho nhã yếu ớt ngày ngày theo đuổi muội nữa, hắn một mình chống đỡ hơn phân nửa giang sơn Lâm gia, năng lực lớn đấy!”
Diêu thị bị Đại tẩu nói đến sắc mặt đỏ lên, muốn bác bỏ, nhưng cũng hiểu Đại tẩu nói rất có đạo lý. Cổ họng Diêu thị chuyển động một chút, nâng chung trà