Editor: Thanh Việt
Mùa hè qua đi mùa thu mát mẻ lại đến, Tiên Y than to thời gian như thoi đưa, bất tri bất giác mắt thấy một năm lại sắp qua đi, có lẽ cuộc sống của nàng quá mức an nhàn, Kim Phong Hoa lại bảo vệ nàng quá tốt, từ sau khi bọn họ vào kinh thành, nàng gần như đều là tuỳ tâm sở dục mà sống, không có phiền não, không có u sầu, mỗi ngày trừ việc suy nghĩ cho Kim Phong Hoa và nhi tử ăn cái gì, uống cái gì, mặc cái gì, mọi chuyện khác đều không cần nàng nhọc lòng. Ngay cả Lương thị cũng thường thường nhìn nàng mà đùa bảo rằng ghen ghét nàng, Kim Phong Hoa nuôi thê tử gì chứ, rõ ràng là nuôi con gái, Tiên Y được dưỡng càng ngày càng đẹp, làm gì có dáng vẻ của một phụ nhân phải bôn ba, căn bản là không khác gì một thiếu nữ đương mười lăm mười sáu tuổi. Tiên Y ngoài miệng thì phản bác, nhưng tâm lí cũng thừa nhận cách nói của Lương thị, thời gian đối với nàng mà nói thực sự qua quá nhanh, nhưng nàng tựa như bị dừng lại ở năm được gả cho Kim Phong Hoa.
Lập thu là sinh nhật của Tiên Y, nàng dựa theo cách tính ngày của người ở đây, sau khi ăn tết sẽ tính thành mười tám tuổi, nhưng thực ra sinh nhật của nàng là vào lập thu, mà Kim Phong Hoa tuy rằng cũng giống nàng ăn tết xong sẽ thêm một tuổi, nhưng sinh nhật hắn lại vào mùng hai tháng hai, cho nên tính ra, Tiên Y nhỏ hơn Kim Phong Hoa một tuổi. Mười tám tuổi đối với nữ hài tử của kiếp trước mà nói, coi như mới là thành niên, nhưng đối với Phái quốc mười lăm tuổi đã cập kê mà nói, cũng không phải sinh nhật lớn lao gì. Tiên Y cùng Kim Phong Hoa từ trước tới nay đều không thích tiệc mừng tuổi xa hoa, cùng lắm là chỉ tìm một ít bằng hữu quen biết đãi một bữa tiệc nhỏ tại nhà, chỉ là sinh nhật lúc này của Tiên Y, Kim Phong Hoa phá lệ không để ý tới kháng nghị của Tiên Y, chuẩn bị tổ chức thật lớn.
Kim Phong Hoa ở Hàn Lâm viện có rất nhiều đồng liêu, quan trên cũng không ít, nhiều người có số tuổi có thể làm cha hắn, tuổi nữ quyến trong nhà bọn họ càng có thể làm mẫu thân Tiên Y, Kim Phong Hoa cho dù muốn sinh nhật của Tiên Y được long trọng một chút nhưng cũng sẽ không mời những người trưởng bối đó, với lại, những người này mà lại tới mừng thọ tiểu bối chỉ sợ mặt mũi cũng khó coi, thứ hai, Tiên Y sẽ không tự do, hào quang chủ tử của nàng sẽ không được bộc lộ. Cho nên Kim Phong Hoa liền lựa một ít người ngày thường có quan hệ tốt với Tiên Y, hoặc là đồng liêu không lớn tuổi lắm hoặc là những nương tử đã từng quen biết ở Lâm Thanh, thậm chí còn có một số là bình dân, tỉ như người đã từng cùng làm nô tỳ với Tiên Y là Thu Cảnh. Tiên Y đối với người nào tới cũng không quá chú ý, mẫu thân đến gần ngày đó chắc chắn sẽ đến, đám bạn cũ như Lương thị chắc chắn sẽ mời đến, năm nay có nhiều thêm một Thu Cảnh làm nàng rất phấn khởi, ngay cả khi nhận được tin Trần thị gửi tới, nói là muốn tới gặp Thu Cảnh.
Trương học sinh không may mắn như Kim Phong Hoa, tuy rằng đã vượt qua được kì thi Hội, nhưng đến cả thứ cát sĩ cũng không leo lên được, chỉ có thể nhận chức chủ bộ sai sự ở lục bộ, người trong nhà cũng tính chờ thêm năm nữa sẽ để hắn ra ngoài làm, rèn luyện bên ngoài so với làm chân chạy cho người ta trong kinh cũng tốt hơn, lại nói bên ngoại có cấp bậc, chỉ cần làm tốt, không lo sau này không có được cái ghế nào, còn có thể làm được đến tri phủ, Trương gia cũng coi như quang tông diệu tổ*. Bởi vì tiền đồ của Trương học sinh, Lương thị lần trước về nhà mẹ đẻ là dạng thần thanh khí sảng*, vì đã có thai, ở nhà chồng càng có thể thẳng lưng. Lúc sinh nhật của Tiên Y, Lương thị đã mang thai đến tháng thứ tư, bụng không lớn, nhưng vì muốn khoe ra nên bảo nha đầu ba tử dùng áo che chắn, chống eo giống như sắp sinh tới nơi.
*Quang tông diệu tổ: làm rạng rỡ tổ tiên.
*Thần thanh khí sảng: tinh thần thoải mái dễ chịu.
“Bây giờ không làm bộ làm tịch, chờ đến lúc nào mới làm?” Lương thị phun hạt dưa ra nói: “Ngươi không biết đâu, sau khi phu quân ta thi Hội xong, phía nhà chồng ta đều dùng ánh mắt rất không đúng, cứ như ta gả cho nhà hắn là chiếm được lợi lớn ấy, xí*, lần này ta có thai tất nhiên muốn đem khí nghẹn trước kia phát ra hết cho bõ.”
*Thiết: nghĩa là cắt mài gì đó, nhưng có lẽ đây là ngữ âm, phát âm rất giống hứ, xía hay xí.
Tiên Y không có mẹ chồng, nhưng kiếp trước cũng đã gặp qua không ít chuyện mẹ chồng nàng dâu qua lại với nhau, loại việc này phần lớn đều là cha nói cha có lí mẹ nói mẹ có lí, chủ yếu đều là do bất đồng về quan niệm, nói là công khai thông báo là được rồi. Đương nhiên, ở thời đại này quan hệ giữa mẹ chồng nàng dâu lại càng thêm căng thẳng, nếu may mắn, được gả cho một nhà có bà bà hợp tính, ngày tháng của nàng tức phụ cũng có thể sống tốt, nếu chọn một tức phụ hiểu lí lẽ, bà bà cũng có thể hài lòng. Nhưng nếu tình huống ngược lại, một người hồ đồ một người hiểu lí lẽ, vậy thì sống cứ như bị tội, tức phụ chưa già sợ là đã bị bà bà tra tấn đến chết, còn tức phụ không hiền còn có thể dụ dỗ nhi tử, bà bà đó lại vì nhi tử mà nén giận, một hơi nghẹn ở ngực cũng không phải là không có khả năng. Buồn cười nhất là cả tức phụ cùng bà bà đều là người hồ đồ, vậy người thảm nhất tuyệt đối là nhi tử, trời cũng có thể bị làm ồn đến sụp.
“Ngươi cũng đừng quá bướng bỉnh, thứ trong bụng chưa biết là thế nào, lỡ... Ngươi phải tự lưu lại một đường lui cho chính mình.” Trang thị là người kinh thành, nhưng cũng có người thân họ Trương, phu quân đang làm việc ở lục bộ, ngày thường bởi vì Lương thị dẫn Tiên Y theo gặp mặt cùng mà quen nhau.
Lương thị bĩu môi, nhưng nàng ta cũng biết đây là nói thật, nếu cái thai này là một cô nương, sợ là nhà chồng sẽ lại muốn nhảy nhót.
Trang thị thấy Lương thị lọt tai, liền vỗ vỗ Tiên Y nói: “Ngươi cũng vậy, thời gian dài như vậy rồi, không nghĩ sẽ tìm một đại phu xem thử sao? Du nhi dù tốt cũng không phải bò ra từ bụng ngươi, nhà hắn lại là tình huống như thế, ngươi cũng phải ngẫm lại vì mình.”
Tiên Y cũng biết nàng ta có ý tốt, Trang thị tuy rằng nói chuyện không dễ nghe, nhưng những lời này không phải nói với ai cũng được, có thể thấy Trang thị đã coi nàng như người một nhà. Lúc trước nàng một chút cũng không nóng nảy, dù sao Kim Phong Hoa cũng không cảm thấy gì, nàng lại có đứa con trai, nhưng tuổi càng lớn, người bên cạnh bao gồm cả mẫu thân nàng đều sốt ruột vì nàng, phương thuốc cổ truyền cũng đã tìm không ít, dần dần nàng cũng bị làm đến bắt đầu bất an, sợ chính mình thật sự không sinh được, tương lai Kim Phong Hoa lại sửa lại, muốn nạp thiếp gì đó. Đại phu nàng cũng đã lén mời qua xem,