Một lần nữa câu trả lời của anh gây sốc đến tận óc.
Cô chưa bao giờ nghĩ Bảo Cường sẽ học diễn xuất, vậy anh là một diễn viên nhưng sao không thấy anh đóng phim mà lại kinh doanh, mà kinh doanh cũng về nghệ thuật.
Người này có quá nhiều thứ mà cô không biết.
Anh cứ thần thần bí bí, làm cho cô đi hết bất ngờ này đến bất ngờ khác.
- Anh học cả đại học Kyung Hee nữa.
Nhà này mua từ hồi anh học đại học.
- Vậy thì tiếng Hàn của anh chắc chắn rất tốt không phải sao? Sao anh nói là vì em mới học hả?
- Nói vậy cho em cảm động, nhưng đúng là vì em mà anh mới động lại nhiều hơn.
- Gian manh, anh có rất nhiều bí mật giấu em thì phải.
- Bí mật lớn nhất là yêu em thì đã nói rồi còn gì?
- À, ừ...!bí mật ấy được chấp nhận.
Yến Nhi cười tít mắt, nếu anh mà cứ giữ bí mật ấy không nói ra chắc cô đã chọn Dae Huyn để quên anh rồi.
Thật may mắn là anh đã kịp thời xuất hiện để cô không mắc sai lầm ấy.
- Tại sao học diễn xuất mà anh không làm diễn viên?
- Lúc đầu thích nhưng học rồi thì không thích nữa, vì quá hiểu nó nên anh đã nghĩ sẽ không bao giờ yêu một diễn viên.
- Vậy nên anh mới đối xử lạnh nhạt với em vì em là diễn viên sao? Vậy sao còn yêu em làm gì chứ?
Cô ăn xong buông đũa giận dỗi, không nhắc thì thôi, cứ nhắc đến thời gian bị anh đối xử lạnh nhạt thì cô lại ghét, lại thấy ấm ức.
- Bây giờ suy nghĩ thấu đáo rồi, yêu nên phải chấp nhận còn hơn là để mất em cho kẻ khác.
- Miệng lưỡi của anh cũng giảo hoạt lắm.
- Ừ anh công nhận.
Yến Nhi đứng bật dậy, vùng vằng đi lên tầng.
- Tắm đi, anh dọn xong sẽ lên ăn thịt.
- Ai cho ăn mà thịt chứ?
Bảo Cường lắc đầu cười.
Yêu trẻ con đôi khi anh thấy mình cũng trẻ con hơn thì phải.
Tranh cãi, hùa theo trêu đùa cô khiến anh thấy vui vẻ không ít.
Dọn dẹp xong, anh lên phòng mà Yến Nhi vẫn chưa tắm xong, lại gần cửa gõ liên hồi.
- Nhi, em làm gì lâu vậy?
- Em đang nấu cho thịt chín nhừ không sợ anh già quá răng yếu không nhai được.
Anh nghe thấy tiếng cô khúc khích cười.
Nói vậy là cô chê anh già, mà anh đâu có già chứ? Ai bảo cô trẻ nên mới vậy.
Tự dưng anh thấy mình già thật, nếu không thí cô có baby thì sợ rằng đến lúc anh già nua thì con vẫn nhỏ xíu mất thôi.
- Nhi, em ra đây ngay cho anh.
- Không, thịt em chưa nhừ.
- Răng anh chắc lắm không cần nhừ, ra đây đi.
- Sao em tắm mà anh cứ làm phiền vậy hả? Hôm nay anh ăn chay đi, đừng có động vào em đấy.
Bảo Cường rất muốn xông vào bế cô ra nhưng không nhớ chìa khóa dự phòng để đâu nữa nên đành chào thua mà về giường.
Mở điện thoại thấy ông gọi nhỡ nên gọi lại.
- Ông nội, con đây.
- Ông nghe nói con đi Hàn Quốc