Nhiếp ảnh gia vời chị lại hào hứng khoe.
- Này chị có lấy ảnh mà up page không này, đẹp mĩ mãn luôn ấy.
- Cho tôi cả video hậu trường được chứ?
- Được, nhưng tôi nhờ chị một việc được không?
- Cậu nói đi.
- Chị nói với ông chủ của chị sang tháng chụp cùng vợ một bộ ảnh cho số sau được không?
- Thôi đi, cậu bảo tôi vuốt râu hùm à? Bỏ ngay ý tưởng điên rồ ấy đi nhé! Xong chưa, tôi đưa người của tôi về.
- Ok xong rồi.
Nhưng chị thử đề đạt với cô ấy để mời chồng giúp tôi đi.
- Biết vậy đã.
#36
Chị Vinh vào phòng thay đồ thấy Yến Nhi đang soi gương tay gãi mặt thì lại gần xoay mặt cô sang phía mình.
- Sao mặt mũi lại đỏ thế này?
- Tự dưng em cứ thấy bừng bừng lên rồi râm râm ngứa mà không dám gãi.
Chị xem có phải em bị dị ứng mĩ phẩm không?
- Em có bao giờ dị ứng đâu nhỉ?
- Đi tẩy trang nhanh đi, chị đưa đi spa khử chì.
Có thể sản phẩm họ dùng kém chất lượng.
Chị quên không để ý đến nhãn hiệu con bé trang điểm dùng.
Yến Nhi ngứa mà không dám gãi sợ trầy da sẽ dễ bị nhiễm trùng.
Cô hay phải trang điểm nên không thể để da có sẹo được.
Chị Vinh đưa ngay Yến Nhi đến spa cho họ soi lại da.
Nhân viên tư vấn chỉ những sợi tơ máu đang căng phồng lên do da nhạy cảm bị dị ứng.
- Bây giờ nhân viên bên em sẽ làm mát da, giảm nhiệt cho chị nhé! Sau buổi trị liệu, da chị sẽ trở lại bình thường thôi ạ.
- Cảm ơn cô.
- Không có gì ạ.
Chị là khách siêu Vip bên em mà.
Có vấn đề gì về da cứ qua bên em xử lí cho chị ạ.
Yến Nhi quay sang chị Vinh rủ rê.
- Chị, làm đẹp luôn nhé!
- Thôi chị không làm đâu.
- Em chi tiền cho chị, ai bắt chị bỏ mà cứ chối chứ? Tháng sau papa đưa con gái sang đây chơi đấy.
Chị có muốn gặp lại anh ấy không?
Chị Vinh lườm cô cái rồi liền đồng ý làm đẹp cùng.
Thay bằng ngồi đợi thì làm đẹp cũng tốt, xinh thì ai lỡ từ chối chứ?
- Chị, tối nay anh Cường cũng đến phòng trà đấy, chi đặt bàn cho anh ấy nhé!
- Được rồi, lát nữa chị sẽ đặt.
Dạo này dính vợ gớm nhỉ?
- Sáng nay em thử vẫn chưa lên chị ạ.
Liệu có phải em bị làm sao rồi không?
- Dở à, làm sao gì chứ? Người ta còn chậm vài năm mới có, mày mới mấy tháng mà đã lo cuống lên vậy?
- Đúng chị nhỉ? Chắc cần hoạt động hết công suất thôi, tháng 30 ngày vẫn ít.
- Thật là ít quá đi.
Chị Vinh kéo dài giọng làm cô cười không ngậm được miệng.
Yến Nhi đến phòng trà thì đi theo chị Vinh ra sau sân khấu để Bảo Cường ngồi lại bên bàn chính giữa sân khấu.
Một lát, Tuấn Phát đi vào ôm theo bó hoa hồng lớn và một hộp nhung đỏ đưa cho Bảo Cường.
- Chúc anh buổi tối hạnh phúc.
- Cảm ơn cậu.
Thấy Tuấn Phát ngồi xuống thì Bảo Cường đuổi.
- Về đi, ngồi đây làm gì chứ?
- Em ở lại nghe chị dâu hát và cổ vũ cho anh cầu hôn vợ còn gì? Em cất công lên chương trình mà không cho em xem là sao chứ?
- Không hẹn hò yêu đương hả?
- Em chia tay lâu rồi giờ sếp mới quan tâm sao? Thật là buồn như con chuồn chuồn luồn qua bụi đấy.
Yến Nhi lên sân khấu, Bảo Cường giơ tay lên miệng ra hiệu cho Tuấn Phát im không nói nữa.
Anh hướng mắt nhìn lên vợ mặc chiếc váy trắng lệch vai, ôm sát đường cong cơ thể, mái tóc được buộc cao phía sau gọn gàng, mát mẻ.
Giọng nói của cô nhè nhẹ, ngọt như tiếng đàn bay bổng trong không gian tĩnh lặng.
- Chào các bạn, chúc mọi người buổi tối vui vẻ và hạnh phúc bên người thân yêu của mình.
Tuấn Phát quay sang nhìn ông sếp đang ngắm vợ không chớp mắt thì rùng mình thì thầm.
- Sếp...
- Ừ
- Có người muốn xin ngồi cùng được không?
- Ừ
Bảo Cường vẫn không thèm để ý người xin là ai mà chỉ thờ ơ trả lời một cách vô cảm.
Diễm Quỳnh ngồi xuống cạnh, mắt liếc bó hoa đặt trên ghế thì hỏi Tuấn Phát.
- Hoa của anh à?
- Không, sếp mua để nói lời yêu với vợ đấy.
Cô ta nhìn bó hoa, nhìn Bảo Cường đang hướng mắt lên sân khấu không quan tâm đến những chuyện xảy ra xung quanh.
Thậm chí sự xuất hiện của cô