Thanh Du liếc qua chỗ gã một cái cũng vừa lúc gã nhìn cô giơ cốc rượu lên làm quen.
Cô chỉ cười trừ đáp lễ rồi lắc đầu:
- Chú tao sẽ bóp chết nếu biết tao chưa đỗ đại học đã yêu đấy.
Vậy nên khôn hồn thì phải đỗ đại học đã.
Quỳnh Thư nghe thấy thì bĩu môi:
- Mày sợ chú mày như sợ cọp thế? Hay tao về làm thím mày nhé! Chú đẹp trai vậy mà ế hơi tiếc.
Cái Giang hích vai:
- Mày biết chú ấy bao nhiêu tuổi không hả? Nhìn vậy thôi chứ già chát rồi.
- Mày chẳng bắt trend gì cả, già mới được yêu chiều nhé, hơn nữa vào tay chú ấy mày thích vào showbiz lúc nào cũng có thể là sao sáng.
Thanh Du lắc đầu, thở dài:
- Bồ của chú ấy toàn chân dài đến nách, siêu mẫu hay diễn viên, ca sĩ toàn phải hạng A thôi.
Chân mày được 90cm mà đòi sao?
- Ế vẫn cành cao hả?
- Chú ấy đâu có ế chỉ là thời thế nó bắt vậy chứ xung quanh chú ấy...!chẹp...!gạt đi không hết đâu.
Tao đếm sơ sơ cũng không đủ ngón tay nữa rồi.
Châu Giang nhìn Quỳnh Thư trêu đùa:
- Chân ngắn, sao chưa sáng mà đòi làm thím nó sao? Thôi tỉnh mộng đi mày.
Cả nhóm hò nhau uống rượu nhưng Thanh Du từ chối khéo không uống.
Cái Giang biết ý nên gàn hộ:
- Nó không uống được hơn nữa nhà nó ai cũng khó tính, về có mùi rượu lần sau không được đi chơi đâu.
Thanh Du cũng nhắc nhở hai bạn lần sau không nên đi chơi những chỗ này, không hợp tuổi hơn nữa nhiều tệ nạn.
Thấy mấy gã bạn người yêu Châu Giang cứ nhìn mình chằm chằm thì Thanh Du không thiện cảm lắm.
Tuổi cô cũng không cần phải giao lưu nhiều làm gì nhất là những cậu ấm cô chiêu tiêu tiền như nước kia.
Cô sinh ra nghèo khó, may mà được chú Quý nhận về nuôi nhưng không vì thế mà tiêu sài hoang phí.
Mặc dù chú và ba mẹ cũng không để cô thiếu thốn so với bạn bè.
Trường cô đang học cũng là trường tư với học phí đắt đỏ rồi nên cô không xin thêm bất kì thứ gì khác nữa.
- Chào em, anh là Nhân, sinh viên năm ba trường Rmit.
Thanh Du cười nhưng không đưa tay ra bắt.
Châu Giang thấy vậy liền bắt tay hộ:
- Anh không biết đâu, cả người nó gắn chíp, chỉ cần động hơi trai là thần chíp xuất hiện thiêu đốt mọi thứ xung quanh đấy.
- Em khéo đùa...!
- Ơ em nói thật đấy, vậy nên để bảo đảm an toàn cho anh thì em mới nhắc nhở thôi, vì anh là bạn của người yêu em nên em mới có lòng tốt đấy.
Vậy mà cái gã tên Nhân này vẫn cứng đầu ngồi cạnh Thanh Du, anh ta hỏi gì cô trả lời nấy không thì Châu Giang hoặc Quỳnh Thư sẽ trả lời hộ.
Hai đứa đã từng chứng kiến chú Quý đánh người muốn ve vãn Thanh Du nên đi đâu cũng lôi cô tránh xa đám con trai háo sắc.
Ngồi đến hơn 10 giờ, Thanh Du thấy chú Quý nhắn báo gửi định vị thì khều Quỳnh Thư đi về.
Hai