Quỳnh Thư kệ anh, tay cứ ôm chặt ghế không chịu buông, khẩn thiết cầu xin:
- Em xin thầy, việc này em không làm được đâu ạ...!huhu...!bố mẹ sẽ giết em đấy ạ.
- Em mà không xuống tôi bế em đấy.
- Thầy đừng tưởng em dễ bị dụ nhé! Thầy còn lâu mới dám bế em.
Thiên Vũ đau đầu vì sự trẻ trâu của Quỳnh Thư.
Anh liền thả bài cuối cùng:
- Nếu em đi thì không phải đến nhà tôi làm giúp việc nữa mà vẫn được học, vẫn được điểm A.
Thông tin này đã lay động đến Quỳnh Thư thật nên cô buông tay chui ra khỏi xe:
- Thầy nói phải giữ lời đấy nhé!
- Nghĩa là em đồng ý rồi phải không?
- Vâng ạ, làm người yêu thì làm, có thật đâu mà sợ chứ?
- Nếu thật thì sao?
- Em chưa ngủ nên không gặp ác mộng ấy đâu.
Thiên Vũ thấy mắt mình giật liên hồi.
Chẳng lẽ con bé này bị làm sao à? Nhiều người theo đuổi anh lắm, mong được anh để ý mà nó thì coi anh như một cơn ác mộng vậy.
Nếu nó biết anh chính là cái vị hôn phu kia thì biểu hiện chắc đặc sắc lắm.
Anh hắng giọng chìa tay ra:
- Diễn phải thật một chút, đổi xưng hô nữa.
- Em hay xem phim tình cảm nên biết diễn lắm
Gì chứ mấy cái này em làm tốt.
Nói rồi Quỳnh Thư liền nắm lấy tay anh hỏi:
- Thế này được chưa ạ?
- Được rồi, còn xưng hô nữa.
- Dạ, yên tâm em nhớ rồi thưa anh thầy khó tính.
- Đã anh lại còn thầy.
- Em trêu anh thôi...!cơ mà...
- Làm sao nữa?
- Không có các hành động thân mật đâu nhé!
- Ai thèm có hành động thân mật với em chứ?
Quỳnh Thư yên tâm khoác tay Thiên Vũ đi vào trong.
Anh nhắc cô nhớ một số thói quen của anh còn cô sau hai tuần làm giúp việc đã biết món anh thích là gì rồi nên về cơ bản cũng khá hiểu nhau.
- Ba, mẹ...!bọn con ở đây.
Quỳnh Thư nhìn thấy ba mẹ Thiên Vũ thì run như cầy sấy.
Lúc nãy tự nhiên bao nhiêu thì bây giờ nhìn ba anh mặt cũng lạnh hơn tiền còn mẹ anh cao quý thế kia biết đâu bị phát hiện thì chết.
Thấy Thiên Vũ hích tay, cô mới hoàn hồn vào xác:
- Dạ, con chào hai bác.
- Cháu là ai?
Thiên Vũ khoác vai cô thân mật giới thiệu:
- Đây là Quỳnh Thư, bạn gái con.
- Bạn gái????
Cả hai ông bà ngạc nhiên đều thốt lên cùng nhau.
- Vũ à, con quên là lần này ba mẹ về nước là...
- Con không quên nhưng bây giờ con có bạn gái rồi nên chuyện đi xem mắt không nhắc đến nữa được không?
- Con...
Mẹ anh giận dỗi vùng vằng đi trước còn ba anh cũng để hành lí lại cho anh mà đi dỗ vợ.
Quỳnh Thư đã hiểu vì sao thầy muốn cô đi giả làm bạn gái rồi.
Hóa ra thầy cũng bị ba mẹ ép đi xem mắt nên mới nghĩ trò phá đám đây mà.
Thầy có gan làm như vậy chứ cô thì không dám đâu, nếu cô cũng làm như này chắc chắn bố mẹ mang roi rượt hết 5 tầng nhà mất.
- Thầy...
- Gọi sai...
- À, anh này, ba mẹ anh giận rồi kìa.
- Kệ đi, bây giờ về nhà, em cứ làm đúng như những gì em học trên phim đi, được chứ?
- Ơ, vẫn phải diễn tiếp hả?
- Tất nhiên rồi, đến lúc nào ba mẹ tôi từ bỏ ý định bắt rôi đi xem mắt thì thôi.
Thiên Vũ lướt lên đi trước, Quỳnh Thư lẽo đẽo bám theo:
- Vậy thì khi nào em mới được về nhà chứ?
- Tùy hứng, nếu đêm nay ba mẹ tôi bắt em ngủ lại để chứng minh thì em cũng phải ngủ.
- Hả???? Anh điên à?
...
Thanh Du đến bệnh viện đi vào trong sân liền