- Thôi mà, không nói nữa, mau trang trí thôi, kẻo lát nữa mấy cậu ấy xúm lại đánh bây giờ.
Cả hai lo giỡn mà không hề hay biết đang có hai cặp mắt sắt bén nhìn họ, với một ý nghĩ như nhau.
- Này, sao hai cậu không phải làm gì thế? Dù sao thì đây cũng là tiệc chung của cả lớp, cậu ở đây cũng là một thành viên của lớp, mọi người làm cậu cũng phải làm chứ.
Một người khác cũng được phân công trang trí, thấy hai chị em kia thảnh thơi ngồi chơi thì liền phàn nàn.
- Tôi không có tham gia bàn bạc với các cậu, cũng đâu có phân công cho chúng tôi, làm sao chúng tôi thực hiện.
Nghe lời nói của Kỳ Ngọc thật ra cũng có phần có lí, cũng không biết đường cãi.
- Hay là bây giờ sắp xếp cũng được mà nhỉ? Hai người vào đây giúp chúng tôi vài thứ lặt vặt, không cần phải nấu ăn.
Kỳ Lạc vì đến nhà Lãnh Thần nên tính tiểu thư hạ xuống đến mức tối đa, kéo Kỳ Ngọc đi vào bếp.
- Này, nay em bị ấm đầu rồi à? Lại còn chủ động đi làm mấy việc này.
- Chị cứ đi theo em làm là được rồi, không khéo một hồi cả hai lại bay ra khỏi đây.
Quả nhiên có lẽ hôm nay vì muốn nán lại đây lâu hơn một chút, mà Kỳ Lạc đã nhẫn nhịn cũng khá nhiều.
- Mà đột nhiên em cũng không hiểu sao em lại muốn cậu ta nữa.
- Lại tới cơn rồi à. Đâu ai ép em muốn cậu ta đâu, cũng do em mà. Em muốn không thích nữa cũng do em thôi.
Đương nhiên hai chị em xúm lại nói nhỏ xíu, không ai nghe được rồi.
Mà Lãnh Thần cũng không phải là trường hợp đầu tiên như thế này đối với Kỳ Lạc. Trước đây cô cũng từng có cảm giác " thích " thoáng qua như thế đối với một số người.
Thấy hai chị em nhặt rau mà cứ xì xào gì đó, ai nấy đều tưởng có vấn đề.
Hơn 2 giờ sau, cuối cùng mọi thứ cũng xong. Lãnh Thần bảo mọi người ở dưới chờ mình, còn anh có việc phải đi lên lầu một lát.