Vũ Duyệt về nhà, cẩn thận lấy hộp sơ cứu ra, xử lí mấy vết thương của mình.
" Mà hình như hôm nay dì Lâm xuất viện mà nhỉ. Hay là mình làm một bữa thật hoành tráng mừng dì ấy về nhà "
Nghĩ là làm, Vũ Duyệt dọn dẹp nhà cửa, rồi lại chạy đi mua thức ăn.
" Con nhóc đó không đi học giờ này, lại chạy nhong nhong ở ngoài đường? "
Vũ Duyệt lướt ngang Lãnh Hàn đang ngồi ở trong quán, đang bàn chuyện làm ăn với đối tác.
- Lục Thiếu, ngài có chuyện gì sao?
- Không có gì, ông nói tiếp đi.
" Chắc lát phải đi hỏi thôi "
Ở trường học, mấy bạn trong lớp thấy Vũ Duyệt và An Khiết nghỉ học, bàn tán xôn xao.
Dù sao thì mối quan hệ của họ cũng khá tốt, tự dưng nghỉ học không ai biết lí do cũng dễ sinh thắc mắc.
- Kỳ Ngọc, chị ra đây với em.
Kỳ Lạc kéo tay Kỳ Ngọc rồi đi ra cửa.
- Có chuyện gì?
- Tự dưng chị tìm người đánh hai người đó làm gì? Mấy hôm nay họ cũng đâu có gây sự gì?
- Là do em không biết thôi, không phải là không có.
Kỳ Lạc nghe thế đơ người. Nhớ lại hôm qua, lúc chị mình đi ra ngoài, trở về với vẻ mặt không vui. Chắc đó là lí do rồi.
- Tối hôm qua chị gặp hai người đó sao? Đã làm gì rồi?
- Em biết Lục Lãnh Hàn mà đúng không? Chị nghe loáng thoáng anh ta có hôn ước với Thẩm Gia chúng ta hoặc Hạ Gia đó. Con nhỏ đó còn không phải người của Hạ Gia, chị còn chưa kịp tiếp xúc với Lãnh Hàn, nó lại đi ăn tối thân mật với anh ta.
Hôn ước sao?
- Biết đâu là chị nhìn nhầm thì sao?
- Làm sao chị nhìn nhầm được, còn có Lục Lãnh Thần và Hà An Khiết. Mà chị còn chưa nói đến, mấy hôm nay em có vẻ rất chống đối chị nhỉ?
Kỳ Lạc im lặng không nói gì nữa. Trừ lần gây chuyện ngay buổi đầu học, cô cũng không có gây sự gì với hai người kia, cũng không có nói chuyện, làm gì có lí do mà chống đối.