Nhắn tin qua như thế có vẻ mọi chuyện rất dễ, nhưng Vũ Duyệt cũng đang rất căng thẳng vì không biết nên nói thế nào.
Không biết Lãnh Hàn có gắn máy theo dõi trong người cô hay không mà anh nhắn lại như thế này.
" Nếu em sợ phải nói chuyện này thì em có thể không nói cũng không sao. Đó chỉ là lời yêu cầu từ anh thôi, em có thể từ chối mà "
" Em sẽ nói. Vì dù sao trước sau gì cũng phải nói mà đúng không. Nếu cả hai chúng ta muốn thì việc gì em không nói chứ "
Buông điện thoại xuống, Vũ Duyệt hít một hơi dài rồi sang phòng dì Lâm.
- Dì à, con có thể vào chứ?
- Được, con vào đi.
Dì Lâm ở trong đang đan một chiếc khăn choàng cổ.
- Con có việc gì muốn nói sao?
- Vâng ạ.
Vũ Duyệt ngồi xuống cạnh dì, vẻ mặt rất nghiêm túc.
- Dì à, nếu bây giờ con nói con đang hẹn hò với một người, dì sẽ không phản đối chứ?
- Nếu là tình yêu xuất phát từ cả hai và người đó không bắt nạt con, sẽ không phản đối.
- Con với Lãnh Hàn là đang hẹn hò. Vì nhiều lí do mà anh ấy muốn ở cùng con nhiều hơn, nên con muốn chuyển qua nhà anh ấy, có được không ạ?
Dì Lâm nghe thấy hơi khựng lại, bỏ chiếc khăn đang đan dở xuống, quay sang nhìn cô.
Vũ Duyệt hết sức hồi hộp.
- Con đã suy nghĩ kĩ chưa?
- Rất kĩ rồi ạ.
- Nếu con muốn thì có thể. Nhưng nhớ phải giữ gìn sức khỏe cẩn thận, được không?
- Vâng ạ, con sẽ thường xuyên về thăm dì.
Dì Lâm ôm đứa con gái nhỏ vào lòng.
Dì cũng biết đến một lúc nào đó, cô cũng sẽ có người mình thích.
Tuy thật sự là không muốn xa cô nhưng chuyện này là không thể rồi.
Dù sao người này cũng là Lục Lãnh Hàn, tiếp xúc với cậu ta vài lần thì dì cũng thấy có một cảm giác rất tin tưởng. Chỉ có điều bên anh, cô có thể gặp nguy hiểm là một chuyện đáng lo.
- Con đừng quên kẻ thù của chúng ta trong quá khứ có thể