Duyên Trời Định: Cậu Ba Anh Không Lối Thoát Đâu

Chương 871


trước sau

CHƯƠNG 871

“Giang hồ có quy tắc của giang hồ, bé cưng à, em đừng bận tâm với những suy nghĩ đó nữa, em chỉ cần hầu hạ bọn anh cho tốt là được rồi, bọn anh sẽ cho em chết dễ dàng hơn một chút.”

Người đàn ông đang nghịch dao lạnh lùng nói.

Cảm xúc hung ác lướt qua dưới đáy mắt của Tống Hân Nghiên: “Ở thủ đô này, chỉ có vài người là có thể khiến cho cả hai giới trong xã hội đều kiêng kỵ mà thôi. Là bà Dạ – Lâm Tịnh Thi đúng không?”

“Xẹt xẹt!”

Quần bò trên người Tống Hân Nghiên cũng bị con dao của đại ca này cắt rách và rơi từ trên người xuống.

Dáng người tuyệt đẹp bại lộ ra ngoài trông vô cùng hấp dẫn.

Ba tên bắt cóc đều không nhịn được mà nuốt nước miếng, sắc dục mê hoặc tâm trí, ngay cả thần hồn cũng bay mất luôn rồi.

“Bé cưng thật là sáng suốt, đoán chuẩn như thế. Mụ quỷ kia đã không vừa mắt em từ lâu rồi, lần này còn bỏ ra nhiều tiền như thế. Bà ta nói với bọn anh là em càng thảm thế nào thì bọn anh sẽ càng được lợi thế nấy, mấy anh tốt bụng lắm nên chỉ muốn em hầu hạ mấy anh một lần mà thôi, quá hời cho em rồi đấy.”

Đại ca bọn bắt cóc vừa nói vừa véo mạnh vào tấm lưng mềm mại của Tống Hân Nghiên.

Toàn thân Tống Hân Nghiên đột nhiên căng thẳng, vẻ mặt lạnh lẽo như băng sương.

Sâu thẳm bên trong đôi mắt lạnh lùng và lửa giận ngút trời.

Cô nhìn phản ứng của

ba người này rồi trong lòng nhanh chóng phủ định người bắt cóc cô là Lâm Tịnh Thi.

Mấy tên xã hội đen dễ dàng bán đứng bà chủ như thế này thì làm sao có thể sống sót trong xã hội được đây?

Lại còn nói bà chủ của mình là mụ quỷ nữa chứ?

Không!

Chỉ có thể nói rõ người đứng sau chuyện này không phải là Lâm Tịnh Thi!

Vậy thì có thể là… Sở Thu Khánh sao?

Vẻ mặt của Tống Hân Nghiên lại càng thêm sợ hãi, giống như đã sắp phát điên rồi, cô gào thét: “Rõ ràng mấy người là người của Sở Thu Khánh! Tại sao lại làm phản và làm việc cho Lâm Tịnh Thi hả? Mấy người không sợ khi Sở Thu Khánh biết chuyện thì sẽ tính sổ với mấy người à?”

Một đàn em ở trong bọn cướp đột nhiên buột miệng: “Chúng tôi không thể nào phản bội cô Sở…”

“Chát!”

Lời còn chưa nói hết.

Đại ca trong đám bắt cóc đột nhiên đứng lại tát thẳng vào mặt gã đàn em: “Đồ ngu!”

Đàn em trong đám bắt cóc bị đánh cho sững sờ, gã ngơ ngác rất lâu cũng không biết được gã đã nói sai điều gì.

Dưới đáy mắt của Tống Hân Nghiên lóe lên cảm xúc đã hiểu.

Thì ra là thế!

Đại ca bọn cướp hung tợn trừng Tống Hân Nghiên, gã vung tay lên tát cô.


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện