2 cô gái ngồi luyên thuyên với nhau một lúc thì đã đến trưa, Bạch Dương Hàn đã về cũng là lúc Mạc Quân Phong đến đón cô.
- Em muốn ăn gì? ở đâu?_ anh vừa lái xe vừa hỏi cô.
- Về nhà đi, em muốn ăn ở nhà!
- Được thôi_ nói xong anh liền tập trung lái xe về nhà.
Vừa mới tới cổng biệt thự đã thấy bóng dáng quen thuộc đứng sẵn ở đó, không phải ai xa lạ mà chính là Đặng Tư Khả! sao cô ta biết nhà mà tới? tới đây có ý gì?
Xe vừa dừng cô liền lao nhanh ra đứng trước mặt cô ta. Đặng Tư Khả thấy Mạc Quân Phong liền bày ra bộ mặt đáng thương, cô ta nắm lấy tay Hiểu Tư khóc lóc.
- Chị Tư Tư, em xin lỗi, đáng lý ra em không nên nghe lời Dương Vũ Hãi, là hắn ta dụ dỗ em, hắn bắt em đi tiếp khách kiếm tiền cho hắn....em thật sự không muốn như vậy....Chị à, em không còn nơi nào để đi nữa rồi...
Sau cái hôm cô phát hiện Đặng Tư Khả và Dương Vũ Hải ngủ cùng nhau thì cha mẹ cũng đã biết. Ông Đặng thẳng thừng đuổi cô ta ra khỏi nhà mà không thương tiếc, đến mẹ kế cũng chỉ lẳng lặng nhìn.
Tuy bà rất thương con nhưng chuyện này thực sự là việc làm sai trái, có muốn bênh thì cũng là chuyện không thể.
- Bỏ ra! chuyện này cô tự làm thì cô tự chịu không liên quan đến tôi. Chồng à, vào nhà thôi, em đói!
Cô và anh đi lướt qua Đặng Khả Tư mà không lấy một cái nhìn. Đi được vài bước Đặng Khả Tư vội chạy theo, đến trước mặt cô và anh ả ta liền quỳ xuống nói với giọng đáng thương.
- Chị à, em cũng chỉ bị dụ dỗ thôi mà...em thật sự không còn nơi nào để về nữa...chị cho em ở lại đây một hôm thôi, qua ngày hôm sau em sẽ đi.
- Làm gì đấy, đứng lên đi!!_ cô khó chịu lên tiếng, nhìn ả ta như này quả thật rất buồn nôn mà!!
- Chị Hiểu Tư, anh rễ, chẳng lẽ thấy người thân gặp hoạn nạn mà 2 người không giúp sao??
- Được rồi, vào nhà rồi nói_ xem kịch từ nãy giờ anh mới lên tiếng.
Dứt lời anh kéo cô vào trong nhà còn Đặng Khả Tư từ từ đứng dậy, ả ta thấy anh lên tiếng cho mình liền ảo tưởng anh có tình ý với mình, ả ta cười nhếch mép thu lại vẻ đáng thương vừa rồi sau đó vào nhà.
Ả ta vào nhà liền nổi bản tính tham lam, nhìn đâu cũng là thứ đắt tiền. Mắt đảo một