Nam:làm sao em biết anh thích Coca
- Dương :, Không có gì chỉ là em đoán, làm mệt thì sẽ thích uống coca vậy thôi.
- Nam: cuối cùng cũng lau xong cải bảng và bàn ghế
-Nam:giờ anh sẽ đi quét lớp em ngồi yên trên đó. Đừng bước xuống bụi bay vào mắt bây giờ.
-Dương:dạ (bữa nay anh ấy giống như một con người khác vậy. Quan tâm mình nhiều hơn trước )
- Dương: quét nhà anh phải cúi lưng thấp xuống, quét nó mới sạch được. Chứ anh cứ đứng thẳng lưng thế kia sao quét sạch được. Quét dưới gầm bàn, gầm ghế nữa kìa.(cậu ôm miệng cười)
-Nam: này này thấy nãy giờ, anh chiều em quá nên em hư đúng không? Dám lên lớp dạy bảo anh hả, gan đấy.
-Dương: Em nào dám.
-Nam: vậy được, cậu nhóc lại đây giúp anh quét thử xem nào? anh chưa làm bao giờ chẳng biết phải quét sao luôn.
"Dương bước xuống quét rác rồi hốt rác giùm cho anh luôn"
- Nam: Em cũng giỏi việc nhà quá ha.
-Dương: uấy, có việc gì làm khó được em
-Nam: Vậy em biết nấu ăn không
-Dương:em nấu ăn ngon luôn đó
* Nam tiến gần lại sát Dương thì thầm vào tai cậu:
..." Vậy yêu anh em biết không?" *...
-Dương nghe xong câu đó thị bị nấc cụt, cứ nấc cụt mãi. Mặt thì đỏ ửng lên. Hai má đỏ hông như quả gấc. Chân tay lóng ngóng.
.". Nam tiến lại gần giơ tay lên véo 2 cái má bánh bao của D. Đang đỏ ửng lên vì xấu hổ. (đáng yêu thế k biết) "
-Nam2: a mới nói 1 câu mà đã đỏ mặt rồi à.
- Dương: em em đi đổ rác
* đi đổ rác mà lại xách xô nước đi. Không đi ra cửa CHÍNH, mà lại đi ra cửa sổ.*
- Nam: này này của chính bên kia kìa.
*Nam giơ bàn tay ra đỡ cho Dương. Nếu không thì xém tí là cậu đụng đầu còn cái cửa sổ rồi. *
- Nam:em đi đổ rác sao không cầm sọt rác, mà lại xách xô nước.
- - Dương: Em em em chỉ nhầm xíu thôi
Nam tiến lại gần hơn và thì thầm vào tai cậu:
..."Vậy thích anh em có nhầm không"...
*Dương bỏ chạy mất dép *
"Em ấy như vậy rất đáng yêu. Nói vài câu mà mặt đã đỏ lên hết rồi. Mà sao người mình cũng nóng ran lên thế nhỉ. Sao mình