.. LM quay lại trường khi biết Nam phải chịu phạt. Cẩu lương nãy giờ LM thấy hết rồi..
... LM nắm chăt tay lại đấm vào tường..
-LM: Sao bây giờ anh lại có thể cười đùa vui vẻ được như vậy chứ. Anh không nhớ, vì anh mà chị tôi chết sao. Võ Đình Nam, Đỗ Hoàng Dương trò chơi giờ mới chính thức bắt đầu thôi. Hãy từ từ mà tận hưởng đi. Hai người yêu nhau rồi sao. Vậy thì tôi sẽ cho hai người hạnh phúc hết hôm nay. - Nói xong LM bỏ về
- Dương : hai mắt tròn xoe nhìn Nam. Lại tiếp tục bị nấc cụt. Nhưng dù vậy D vẫn
...*Dương tát Nam một tát rõ đau *...
- Dương: Em không phải là người tùy tiện vậy đâu.
-Dương: Lần trước thì anh cướp nụ hôn đầu đời của em. Vì xảy ra sự cố, không phải anh cố tình, em bỏ qua. Lần này anh lại cướp nụ hôn thứ hai của em. Một cách trắng trợn như vậy hả? Anh có xin phép em chưa?
...*Nam ôm bụng cười nghiêng ngã"...
- Nam: Kìa kìa bé dê nhà ta nổi giận rồi kìa.
(Nam tiến lại gần véo đôi gò má bánh bao của Dương. Giận mà cũng đáng yêu nữa)
- Nam:Chứ giờ em muốn bắt đền anh hay sao mà kể tội anh ghê thế.
-Dương: Chứ sao nữa. Lỡ đâu sau này người yêu em biết ạ hôn em. Người ta sẽ nghĩ gì?
..."Nam thì thầm vào tai Dương: Vậy anh làm người yêu em là được chứ gì?"...
Không để Dương kịp trở tay, Nam xoay người. Đặt lên môi Dương một nụ hôn mật ngọt, cháy bỏng. Lần này anh ấy cố tình hôn lâu hơn.
- Nam:Trả nợ nụ hôn đầu của em.
"Dương giẫm chân Nam 1 cái thật mạnh. Đê tiện - D nói.
-Dương: Liếc mắt 1 cái. Em là trò đùa của anh á hả? Em nghiêm túc không đùa đâu. Người ta nói quá tầm 3 bận. A vượt quá giới hạn của em rồi đấy.
(thấy D liếc mắt 1 cái Nam im luôn)
- Nam: Ủa vậy là giận thât à, anh anh xin lỗi nha. A chỉ giỡn cho em vui thôi. Làm gì căng thế
- Dương: Anh liệu mà làm, từ giờ em sẽ thấy đổi. Dương mạnh mẽ, k yếu đuối nữa đâu.
.. Dương lượm cục phấn trên bàn ném