*Cả hai người đều im lặng. Không ai nói với ai câu nào. Trong lòng cả hai đều có vô vàn câu hỏi....*
" Ừ thì em yêu thầm anh. Không pải vì bé không đủ can đảm để thổ lộ cùng anh. Mà là bé sợ. Sợ anh sẽ lại rời xa bé. Sợ anh không có tình cảm gì với bé. Sợ anh đã có trong tim 1 hạnh phúc khác.... Sợ răng anh sẽ thấy bé thật phiền phức.
Em có rất rất nhiều câu muốn hỏi anh.
Anh ấy có chút tình cảm nào với mình không? Anh ấy có một chut gì để tâm tới mình không?
Nhưng em lại sợ khi phải nghe câu trả lời"
"Em ấy có còn thích mình không? Người làm em tổn thương lần này, tới lần khác. Người làm em phải khóc. Người làm em lên cơn đau vì bệnh cũ. Người làm em bị thương mà không một lời hỏi han, xin lỗi. Người khiến em phải khiếp sợ. Ngày hôm đó em đã nói ghét mình. Ngày hôm nay mình lại tự tiện hôn em ấy, khi không được sự cho phép. Em ấy có nghĩ mình coi thường em ấy không? Mình rất sợ khi nghe được câu trả lời của em ấy. Nhưng mình lại sợ hơn, nếu căn bệnh của mình tái phát. Mình sẽ nổi điên và tức giận bất cứ lúc nào. Mình sợ lúc mình lên cơn mất kiểm soát sẽ đánh em ấy làm em ấy tổn thương hơn nữa..... Nếu anh cương quyết muốn có đựơc em thì anh có quá ích kỷ không? "
****Dương lãng tránh và nói chuyện như không hề có chuyện gì **
- Dương:Anh làm gì thế màu dọn dẹp đi. Không là tới tối mình vẫn phải ở đây đấy.
- Nam: Ukm, được rồi. Mình cùng nhau làm. Mà em đói không? Giờ cũng trưa rồi.
-Dương: Dạ em cũng hơi đói.
-Nam: alô chú Thắng chú đưa đến trường cho con cái bánh Pizzza hải sản sz M. 2 lý trà sữa Gong cha.
Anh xuống lấy đồ ăn, em ở đây đợi anh.
- Nam: đựơc rồi chú về đi.
- Nam đưa đồ ăn tới
- - Dương:Anh lên rồi à
- Nam: Em cùng ăn luôn đi, ăn xong mình làm..
Cả 2 vừa ăn vừa cười đùa vui vẻ...
...Hazz mêt quá... Cuối cùng cũng sắp xong rồi...
**Linh Mai lúc này đang chuẩn bị cho những vở kịch tiếp theo. Bả lên kế hoạch, cẩn thận**
Linh Mai lấy son môi ra viết chữ lên giấy. Bắt chước nét chữ gần giống Mina. Cuối cùng cũng xong bước dạo đầu. **
-LM:Alô linh miu à tới Trường thôi. Tới xem kịch hay chứ.
-LM:. Tôi nhất định không để anh sống hạnh phúc đâu.
... Linh Miu làm theo lời LM và tới trường theo dõi Nam.. Rồi lén bỏ hộp quà ngày cửa nhà vệ sinh nam.
- Nam:A đi vệ sinh một lát.
"Vừa bước ra khỏi cửa thấy hộp quà. Nam giật mình. Có ghi" ?gửi Nam người thương "
- Nam: Đây là nét chữ của Mina. Tay cậu bắt đầu run lên, . Cậu cố gắng mở hộp quà ra thấy bức thư...Nội dung bức thư
..." Nam à! Tớ rất nhớ cậu. Tớ nhớ ngày cậu cứu mình. Khi mình bị nhốt trong lớp... Nhớ nhớ cậu nhiều lắm... Ký tên Mina....
lúc này là 15h00)
-Nam:Mi.... MI... Mina sao. Lá thư của Mina sao. Sao cậu ấy lại có thể gửi thư cho mình. Không khôg cậu ấy chết rồi... Không Không. Nam vô cùng hoảng loạn và sợ hãi. Nếu