Tuyết Nhi đến phòng nghỉ thì liền nhìn thấy Triệu Tiểu Đường cùng Ngu Thư Hân ngồi sát bên nhau, hai người cũng không nói chuyện. Ngu Thư Hân vẻ mặt rất nghiêm túc, cô lần trước nhìn thấy hai người vẫn là ngày giáp tết được Triệu Tiểu Đường ra tay cứu giúp khiến cho Hạ Ý đến tận hiện tại cũng không dám tìm đến cô gây phiền phức nữa. Không chỉ có Hạ Ý mà trong vòng những người khác cũng đối với cô cung kính rất nhiều, liền ngay cả lão bản công ty đều tìm đến cô nói chuyện hỏi cô có phải là cùng Triệu Tiểu Đường có quan hệ. Tự nhiên giá trị bản thân của Tuyết Nhi cô đây tựa hồ chỉ vì nhận thức một người mà một bước lên mây, chỉ là Tuyết Nhi tự mình biết cô là ké nhờ ánh hào quang của Ngu Thư Hân. Đến hiện tại quan hệ của Triệu Tiểu Đường và Ngu Thư Hân là gì? Tuyết Nhi cũng không muốn tìm tòi nghiên cứu sâu hơn.
Tuyết Nhi đi tới bên người Ngu Thư Hân vỗ bả vai nàng: "Lúc nào đến?"
Ngu Thư Hân quay đầu, cười: "Sớm đến rồi."
Tuyết Nhi hướng về Triệu Tiểu Đường khẽ gật đầu: "Triệu tổng cũng thật sớm."
Triệu Tiểu Đường nhàn nhạt hắng giọng ừ chào hỏi, Tuyết Nhi phía sau trợ lý trên tay xách hai túi đồ là nhân lúc cô quay xong từ ở nông thôn trở về tiện tay mua chục túi bỏng gạo nếp. Đem đến đây là mang cho Lisa, sau đó cũng muốn cho Ngu Thư Hân mang một phần, cô cũng mua cho người trong tổ chương một ít ai cũng có phần riêng. Lisa quay lại phòng nghỉ liền nhìn thấy Tuyết Nhi vừa vặn cầm nắm bỏng gạo nếp nói: "Tối hôm qua cuộc chiến trên Weibo cô nhìn thấy chưa?"
Ngu Thư Hân đang ăn bỏng gạo nếp nhíu mày: "Cái gì có cuộc chiến?"
"Cô không biết?" Tuyết Nhi kinh ngạc: "Bỏ phiếu a."
Ngu Thư Hân lần theo manh mối phân tích, nàng nuốt xuống miếng bỏng gạo nếp lắc đầu: "Không biết."
Không chỉ có không biết cũng không quá muốn quan tâm, trên mạng đối với nàng đến cùng cùng Hứa Giai Kỳ một tổ CP vẫn là cùng Triệu Tiểu Đường đã sớm ồn ào sôi sùng sục. Tối hôm qua lại là ngày hết hạn bỏ phiếu khó tránh khỏi nháo lên một trận trên mạng, nàng đã đoán được nhưng không có ý định quản hoặc là nói nàng biết mình không có năng lực can thiệp, đơn giản không tham dự.
Tuyết Nhi ngón tay tinh tế nắm nắm bỏng gạo nếp màu trắng mềm mại biến hình, Ngu Thư Hân quay đầu: "Cô làm sao không ăn a?"
"Tôi không quá thích ăn bỏng gạo."
Ngu Thư Hân không rõ: "Vậy cô còn mua?"
Tuyết Nhi hướng về phía nàng chớp mắt: "Có người thích ăn."
Cô vừa mới dứt lời Lisa đi vào trong phòng nghỉ ngơi, giày cao gót đạp ở trên đá cẩm thạch tiếng vang lanh lảnh, Ngu Thư Hân giương mắt: "Chị Lisa tìm được USB chưa?"
Lisa giơ tay lên trên tay là chiếc USB màu đen: "Tìm được rồi."
Tuyết Nhi mỉm cười: "Chị Lisa đã lâu không gặp."
Lisa nghe được cô xưng hô thẳng thắn như vậy khẽ mím môi mân, lạnh mặt. biểu cảm cứng đờ, mấy giây sau cô mỉm cười: "Đã lâu không gặp."
Tuyết Nhi không hề chớp mắt nhìn chăm chú quan sát cô, Lisa vẻ mặt rất nhanh khôi phục tự nhiên cô đi tới đối diện Ngu Thư Hân ngồi xuống cái ghế hỏi: "Những người khác còn chưa tới sao?"
Ngu Thư Hân lắc đầu: "Vẫn chưa ạ."
Lisa gật đầu từ trong túi xách lấy ra một tờ giấy, cô lấy bút ra ký tên ở phía trên quyển ghi chú Tuyết Nhi bị cô lơ đi triệt để. Lisa lúc chạm mặt chỉ chớp mắt nhìn Tuyết Nhi một cái sau đó một cái ánh mắt đều không có cho cô, Tuyết Nhi dựa lưng vào ghế hai tay để trước ngực, sắc mặt khẽ biến.
Người thứ ba đến chính là Triệu Thanh Thanh, nàng là cùng Hàn Tiếu Đông hợp tác, hai người gần như đồng thời vào cửa vừa nói vừa cười.
"Ồ, mấy người họ đều đã đến."
Hàn Tiếu Đông nhìn sang cười cười cùng mọi người chào hỏi, sau đó Thành Diệc Dung, Hạ Vân, Tiền Thành, Tưởng Ức Nhu cũng đều đã đến. 12h 30 phút toàn bộ nhân viên cùng khách mời đến đông đủ. Triệu Hy mang theo người của tổ chương trình đi tới cười híp mắt nói: "Không cần tôi nhiều lời giới thiệu lại đi, tất cả mọi người cũng đều rất quen thuộc rồi ha. Trạm thứ nhất chúng ta dừng chân chính là làng du lịch mùa hạ, xuất phát thôi!"
Làng du lịch mùa hạ ở gần sát thành phố, bên chương trình lái xe đi đại khái mất 4 tiếng đồng hồ. Sau khi lên xe tổ chương trình dựa theo trình tự sắp xếp tổ CP, Ngu Thư Hân ngồi bên cạnh Triệu Tiểu Đường phía trước nàng là Tuyết Nhi, bởi vì Hứa Giai Kỳ xong việc thuận đường sẽ đến đó luôn nên bên cạnh chỗ của Tuyết Nhi để trống. Triệu Hy đi tới bên người Tuyết Nhi hỏi: "Tuyết tiểu thư một người ngồi có thể không? Bằng không tôi ngồi cùng cô trò truyện ?"
Tuyết Nhi xua tay: "Không cần." Cô nói xong nhìn hướng về phía sau vị trí của trợ lý nói rằng: "Tôi có thể cùng trợ lý của mình thay đổi vị trí sao? Tôi có chút say xe."
Tuy rằng hiện tại đã bắt đầu ghi hình nhưng bởi vì thiếu hụt Hứa Giai Kỳ cho nên Tuyết Nhi bên này cũng sẽ không cần quay nhiều, Triệu Hy gật đầu: "Đương nhiên có thể."
Tuyết Nhi đi thẳng tới bên người trợ lý cúi đầu tại bên tai nàng nói nhỏ, trợ lý gật đầu: "Được, vậy tôi cùng chị Lisa đổi chỗ thuận tiện chăm sóc em?"
"Em không cần chăm sóc." Vu Duyệt nói: "Đừng quấy rầy mỹ nữ."
Trợ lý còn muốn cùng Lisa lên tiếng chào hỏi Tuyết Nhi đã ra hiệu cho nàng lên: "Đi về phía trước."
Một mặt không cho phản bác, trợ lý nhận lệnh xách giở đi lên hàng ghế trước, Tuyết Nhi ngồi ở bên người Lisa. Lisa từ lúc lên xe sau liền vẫn giữ im lặng nghịch điện thoại tại, bên đoàn phim 【 Phản quang 】 Trương đạo diễn vừa liên hệ với Lisa nói gần nhất bắt đầu thử vai, Lisa đang thương lượng với ông ta vấn đề thời gian. Tuyết Nhi đổi vị trí lại đây quay đầu liếc nhìn cô, nhìn thấy cuộc đối thoại của hai người nhưng cô không có lên tiếng, Tuyết Nhi sau khi ngồi xuống rất tự nhiên từ trong túi giấy cầm một miếng bỏng gạo nếp đưa cho Lisa: "Vừa ở văn phòng đã quên cho chị, thật xấu hổ."
Lisa gửi tin nhắn trao đổi làm việc hơi ngừng lại, quay đầu nhìn Tuyết Nhi mấy giây sau cô nói rằng: "Không có chuyện gì, tôi hiện tại dạ dày không được tốt, không thể ăn những mấy thực phẩm này cảm ơn em."
Lisa đem đóng gói túi bỏng đẩy trở lại, vẻ mặt lạnh nhạt mà bình tĩnh, không nhìn ra tâm tình có chút nào dị thường.
Tuyết Nhi lòng bàn tay nắm chặt túi giấy phát ra tiếng ken két chói tay, trong lòng cô tâm tình lăn lộn, sắc mặt hơi trắng trầm xuống, một lúc lâu cô mở miệng: "Chị không thể ăn vậy em liền ném đi."
Cô nói rồi tiện tay đem túi bỏng vứt vào trong thùng rác phía sau xe, bang một tiếng Lisa bàn tay đang đánh chữ cứng đờ, lông mi run rẩy, nghiêng mặt liếc bên cạnh. Tuyết Nhi đứng lên đối với Triệu Hy vừa vặn đi tới nói: "Triệu tổng giám, tôi có thể đi hàng ghế trước ngồi sao?"
Triệu Hy nhìn sắc mặt cô hơi trắng bèn nói: " Cô không phải say xe sao? Hơn nữa sắc mặt cũng không tốt lắm."
Tuyết Nhi cắn môi cười, nụ cười minh diễm: "Vừa rồi chị Lisa cho tôi một viên say xe thuốc, hiện tại tôi thấy tốt lắm rồi."
Triệu Hy không rõ vì sao, gật gù: "Được rồi."
Tuyết Nhi đi tới hàng ghế trước ngồi ở bên người trợ lý, Ngu Thư Hân nhìn cô đi về tới nhíu nhíu mày xoay người nhìn về phía sau xe chỗ chị Lisa. Ngu Thư Hân nhìn thấy Lisa đang cúi đầu xem di động, thân thể hơi động không nhúc nhích liền như thế duy trì cái tư thế này rất lâu.
"Làm sao vậy?" Giọng nói của Triệu Tiểu Đường vang lên khiến Ngu Thư Hân hoàn hồn, nàng ngồi thẳng người lại đưa mắt nhìn người bên cạnh lạnh nhạt nói: "Không có chuyện gì."
"OK!" Triệu Hy vỗ tay: "Thành viên đối chiếu xong xuôi, hiện tại liền cho mọi người nói một chút quy tắc, cũng không có đặc biệt gì trước đó mọi người đã biết rồi. Chúng ta chương trình gameshow [ tuần trăng mật] có cái tên ý nghĩa như vậy chính là mọi người coi chính bản thân là người mới vừa kết hôn cùng nhau đi ra ngoài hưởng tuần trăng mật. Trong gameshow này tôi hi vọng mọi người vứt bỏ hết thảy ràng buộc, dứt bỏ thân phận hiện tại của chính mình, đi xe không phải của mình, nỗ lực thích ứng với danh phận là người mới vừa kết hôn, OK sao? Nhất định phải ghi nhớ kỹ, lên xe người ở bên cạnh chính là bạn lữ của mình nhớ kỹ nha!"
Tưởng Ức Nhu nhấc tay: "Có thể đổi lão công sao?"
Triệu Hy phốc một tiếng cười: "Không thể."
Tưởng Ức Nhu lắc đầu: "Vậy cũng có thể cãi nhau sao?"
Triệu Hy nhún vai: "Đương nhiên có thể, thế nhưng không thể cháy nhà."
Tất cả mọi người đều cười ra tiếng, Triệu Hy tiếp tục nói: "Được rồi được rồi chuyện cười kết thúc, kịch bản tôi để Lâm Diệp phân phát các vị, mọi người bình thường ở chung chúng tôi cũng sẽ quay lại. Mong mọi người thích ứng với thân phận mới có thể cùng người ở bên cạnh giao lưu nhiều hơn, tôi đây là người chủ trì chương trình này cũng là mùa đầu tiên, hi vọng cùng mọi người hợp tác vui vẻ!"
Tiếng vỗ tay vang lên, Ngu Thư Hân cũng theo mọi người vỗ tay, bên người Triệu Tiểu Đường hai tay buông xuống cứng nhắc quay đầu xem Thư Hân: "Có muốn hay không nghỉ ngơi ?"
Ánh mắt Tiểu Đường ôn hòa, giọng nói rất mềm mỏng, ánh mặt trời ngoài cửa sổ thỉnh thoảng nhảy vào trong xe rơi trên bả vai cô có chút chói mắt. Ngu Thư Hân kỳ thực mới vừa tỉnh giấc không bao lâu còn không mệt mỏi, nàng lắc đầu: "Không cần."
"Vậy chúng ta tâm sự?"
Ngu Thư Hân hai tay nhíu cùng một chỗ: "Tán gẫu cái gì?"
Triệu Tiểu Đường nghiêng đầu nhìn nàng nghiêng mặt: "Tán gẫu về câu chuyện em muốn biết đi."
Ngu Thư Hân nghe vậy ngừng vài giây, nàng thùy mắt, âm thanh hơi thấp nói: "Em không có cái gì muốn biết."
"Hân Hân." Triệu Tiểu Đường nói: "Chúng ta thân phận bây giờ là mới vừa kết hôn vì lẽ đó em không cần khách khí với tôi, muốn hỏi cái gì cũng có thể."
Ngu Thư Hân không có cười nổi ngẩng đầu lên nhìn cô, ánh mắt trong trẻo: "Nhưng em thật không có cái gì muốn hỏi."
Triệu Tiểu Đường đối diện cặp mắt kia sạch sẽ đơn thuần một chút liền có thể nhận ra mọi chuyện đúng như nàng nói.
Nàng không có nói láo là thật cùng chính mình không lời nào để nói. Triệu Tiểu Đường hai tay đặt ở bụng giao nhau, ngực nặng nề cô có chút khí tức bất ổn, trầm mặc vài giây: "Nếu như tôi có điều muốn hỏi, có thể hỏi sao?"
Ngu Thư Hân quay đầu trở lại, nàng nhìn về phía ngoài cửa sổ, âm thanh truyền đến: "Triệu tổng vẫn là không nên hỏi những vấn đề vượt qua kịch bản."
Nàng nói xong giật giật thân thể, lại nói: "Em muốn nghỉ ngơi."
Triệu Tiểu Đường không có nói nữa, camera từ bên người hai đảo qua từng người một, cô vẫn duy trì tư thế ngồi đoan chính. Xe phát động về sau có chấn động nhẹ, Ngu Thư Hân bị ánh mặt trời sưởi ấm đến mức rất thoải mái bên trong xe thích ý, nàng rất nhanh híp mắt buồn ngủ thì một áo khoác lại đây che cho nàng. Nương theo sự ấm áp chính là một trận hương thơm nhàn nhạt quanh quẩn tại dưới chóp mũi như có như không. Ngu Thư Hân theo ý thức tự nhiên sờ sờ chính mình chóp mũi, tựa lưng vào ghế ngồi ngủ say.
????????????????( hồi tưởng chuyện cũ)
"Tiểu Đường đây là chai nước hoa đầu tiên em điều chế, chị có ngửi thấy hương thơm hay không?" Ngu Thư Hân trên tay nắm lấy lọ thủy tinh trong suốt, bên trong có chất lỏng màu đỏ, nàng đưa tới bên dưới chóp mũi cô: "Có phải là cùng mùi hương trên người chị tương đồng ?"
"Thơm quá." Triệu Tiểu Đường quay đầu nhìn nàng cười nói: "Em tại sao lại bắt đầu học điều chế nước hoa?"
"Này không phải quá tẻ nhạt nha." Ngu Thư Hân giống như làm nũng: "Đường gần đây công tác bận bịu đều không có thời gian ở cùng em."
"Xin lỗi." Triệu Tiểu Đường đem nước hoa trên tay nàng đặt ở trên khay trà, xoay người ôm lấy nàng, hai người ngồi ở trên sofa vừa trò chuyện vừa xem TV, cô nói: "Chờ tôi khoảng thời gian này hết bận, tôi liền nghỉ ngơi quan tâm em có được hay không?"
"Một lời đã định?"
Triệu Tiểu Đường cười nhạt: "Một lời đã định."
Ngu Thư Hân nói: "Vậy em muốn trước tiên đi xem ba mẹ ta, sau đó chúng ta ra ngoài du lịch đi. Chúng ta lâu như vậy vẫn không có ra ngoài chơi qua đây."
"Tốt --" Triệu Tiểu Đường gương mặt mặt từ từ hiện rõ hơn, cô tới gần Ngu Thư Hân tại môi nàng nhẹ nhàng cắn xuống thì thầm: "Đều nghe lời em."
"Trên người em làm sao lại thơm như vậy?"
"Là mùi hương lưu lại khi Đường mới vừa ôm em."
"Nói hưu nói vượn, dù người em không có hương thơm tôi đều sẽ luôn ôm lấy em."
Ngu Thư Hân cười ra tiếng, cười cười người trước mặt từ từ mơ hồ, nàng cả kinh lập tức ngồi dậy. Chính mình vừa vặn ngủ ở bên trong căn hộ bên người lạnh như băng, mấy lời tâm tình vừa rồi kề sát ở bên tai, bờ môi của người kia ôn nhuyễn còn cắn qua khóe miệng nàng, trong mộng càng ngọt ngào hiện thực càng tàn nhẫn. Ngu Thư Hân đưa tay đặt ở trên gối sờ sờ lạnh như băng một mảnh, nàng không nhịn được mũi chua xót, nước mắt nói đến là đến, rí rách rơi, Ngu Thư Hân hút hút mũi nhỏ giọng nghẹn ngào, điện thoại nhỏ một tiếng kêu lên nàng mở ra xem là một cái tin nhắn ????????: Chào cô, cô có chuyển phát nhanh.
Nàng đẩy cửa ra nhìn thấy nhân viên chuyển phát nhanh mặc trang phục màu đỏ mang theo mũ ????????: "Xin chào, phiền cô ký nhận giúp tôi."
Hộp chuyển phát nhanh chính là tự tay Thư Hân đóng gói, nàng nhìn chằm chằm cái hộp kia nghĩ đến vừa rồi giấc mộng kia vành mắt lại bắt đầu đỏ ửng.
"Tiểu thư?"
Ngu Thư Hân hoàn hồn, nàng từ trên tay nhân viên chuyển phát tiếp nhận mở ra bên trong quả nhiên là lễ vật của nàng. Thư Hân cầm cái hộp nhỏ đi đến phòng bên mở ra cánh cửa gỗ bên trong có một ngăn để lễ vật chất thành đống, tất cả đều bị trả về Ngu Thư Hân nhìn những lễ vật này rốt cục nhịn không được tan vỡ khóc thành tiếng. Nàng chăm chú ôm cái kia lui về một bên ngăn để đồ cắn chặt răng khóc thút thít kìm nén phát ra âm thanh rất nhỏ nhưng lộ ra sự tuyệt vọng, nước mắt mông lung từ trong hộp lấy ra tiêu bản chế tác từ lá cây vứt vào trong thùng rác tiện đà tựa như phát điên đem trong ngăn kéo có chứa lễ vật đều ôm ra vứt hết vào trong thùng rác! Làm xong tất cả những thứ này sau đó Ngu Thư Hân chật vật tựa ở bên giường, chân trời hiện ra màn đêm cả căn phòng không có bật đèn tối thui một mảng. Nàng dại ra tựa ở bên giường, hai mắt vô thần, đầu chống đỡ ở trên tường một lúc lâu, Thư Hân từ trên người run cầm cập lấy ra di động tìm tới Triệu Tiểu Đường gửi tin nhắn ????: Chúng ta ly hôn đi.
???? : Tốt.
Ngu Thư Hân nhìn thấy chữ kia dù đã đoán trước được nàng vẫn là không có ngăn chặn trong lòng đột nhiên kéo đến cảm giác bi thống, liền như vạn tiễn xuyên tim, chớp mắt đau đớn làm cho nàng cả người không nhịn được mãnh liệt run rẩy. Ngu Thư Hân hai tay vây quanh hai chân, cuộn thân thể lại dựa vào bên giường chậm rãi ngã trên sàn gỗ lạnh lẽo, ngực đau đến không thở nổi kèm theo sự tuyệt vọng.
Đêm hôm ấy trong phòng không có mở đèn, tiếng khóc không có dừng lại.
Mãi đến tận chân trời mờ sáng.
????????????????
Xe cộ trên đường bắt đầu lưu thông đông đúc vội vã, mọi âm thanh từ bên ngoài cửa sổ xe kéo tới Ngu Thư Hân nghiêng cơ thể đầu nhỏ hướng về gần bên vai Triệu Tiểu Đường, sắp tới liền bị đụng một cái Ngu Thư Hân giật mình mở mắt ra chớp chớp vài cái, khóe mắt ửng đỏ.
"Triệu tổng, áo khoác." Ngu Thư Hân ngồi thẳng người cầm áo đưa cho cô, nàng ấn ấn đầu, Tiểu Đường nói: "Làm sao?"
Ngu Thư Hân lắc đầu: "Không có gì, khả năng gần đây giấc ngủ chất lượng không được tốt có chút đau đầu."
"Nếu không. . ."
Ngu Thư Hân quay đầu cười: "Không cần Triệu tổng đừng lo lắng."
Triệu Tiểu Đường bị nàng làm cho nghẹn lời, mím môi, hơi khẽ gật đầu.
Đến làng du lịch mùa hạ đã là 5 tiếng sau, vốn dĩ chỉ mất 4 giờ đường xe bởi vì cao tốc kẹt xe cho nên mới muộn mất một giờ, đến nơi thì trời đã tối. Triệu Hy để nhân viên mang trợ lý của mấy khách mời trước tiên đi sắp xếp ký túc cho bọn họ, cuối cùng mới cùng khách mời nói: "Chúng ta bên này còn có 6 khu nhà ở, không cần rút thăm mọi người lựa chọn số nhà mà mình yêu thích đi, 7 giờ ở đây tập hợp tổ chương trình sẽ chuận bị bữa tối cho mọi người."
Mấy người ngồi trên xe ngơ ngơ ngác ngác xuống xe đi theo phía sau nhân viên chương trình, chọn biển số nhà mình muốn. Ngu Thư Hân tùy ý chọn số một Triệu Tiểu Đường cũng không có ý kiến, hai người đi theo con đường nhỏ vào căn nhà, bên cạnh còn có các căn nhà khác. Bên cạnh khu nhà có một hồ bơi lớn, toàn bộ khu nghỉ dưỡng này đã được thuê lại cho nên bốn phía trống vắng, nhân viên dẫn đường đưa Ngu Thư Hân và Triệu Tiểu Đường đến cửa đưa chìa khóa cho hai người rồi rời