Em Có Tình Tôi Có Ý

Ghen


trước sau

Ngu Thư Hân ngày kế tiếp cùng Hứa Giai Kỳ có lịch di chuyển tới đoàn phim bên kia một chuyến cho nên Hứa Giai Kỳ chủ động đề nghị tiện đường đi nhờ xe của Thư Hân, Thư Hân không có từ chối mở ra cửa sau xe ngồi lên. Triệu Tiểu Đường nhìn thấy Hứa Giai Kỳ lên xe ánh mắt tối lại sắc mặt không tốt nhìn vài giây cuối cùng đi tới gần, Thư Hân thấy cô đi tới cười híp mắt nói: "Triệu tổng gặp lại."

Triệu Tiểu Đường mặt nặng mày nhẹ trong lòng không cam tâm tình nguyện nhưng vẫn phải tỏ ra không có gì nói rằng: "Gặp lại."

Chiếc xe lăn bánh rời đi thì di động của Thư Hân truyền tới tiếng nhắc nhở của tin nhắn gửi tới, nàng cầm lấy đến xem Tiểu Đường cho nàng phát ????: Hân Hân, lần sau tôi cũng có thể tiện đường đi cùng sao?

Ngu Thư Hân nhìn chằm chằm vào nội dung tin nhắn cô gửi tới bật cười đôi mắt cong cong hình trăng lưỡi liềm, nàng yên lặng hồi đáp

????: Lần sau nói sau đi.

Triệu Tiểu Đường nâng điện thoại trong tay nhìn về phía chiếc xe bảo mẫu vừa rời đi, cô thu hồi vẻ mặt nghiêm nghị hòa hoãn tâm tình cũng không có trở về khu nhà ở mà là trực tiếp gọi điện thoại cho Hồ Ba.

Ngu Thư Hân giương mắt xem phía sau kính xe liền thấy người kia đứng bên cửa nâng điện thoại di động đang gọi cho ai đó, trời vẫn chưa hoàn toàn sáng hẳn. Khoảng cách giữa chiếc xe và cô lại khá xa Thư Hân không nhìn thấy vẻ mặt của Tiểu Đường thế nhưng nàng có thể tưởng tượng đến bên tai như có như không âm điệu lành lạnh của cô vang vọng, Thư Hân khóe môi vung lên nắm chặt di động trong tay.

Hứa Giai Kỳ sau khi lên xe sau luôn hướng tầm mắt về Ngu Thư Hân quan sát thấy nàng nhìn chăm chú điện thoại xem vẻ mặt suиɠ sướиɠ thích chí kia tình cờ ngẩng đầu lên thấy đuôi lông mày cũng mang niềm vui, Hứa Giai Kỳ mở miệng nói: "Thư Hân."

Ngu Thư Hân quay đầu: "Hả?"

Hứa Giai Kỳ cười nói: "Em thật giống như tâm tình rất tốt?"

Ngu Thư Hân nhẹ nhàng ho khan: "Có sao?"

Hứa Giai Kỳ nhìn chằm chằm nàng nghiêng mặt nói: "Có, tôi cùng em biết nhau lâu như vậy vẫn chưa thấy em như vậy cười qua."

Rất ngọt ngào, có loại cảm giác lơ đãng tản mát ra vui sướng tuy rằng trước đây Ngu Thư Hân cũng thường thường cười nhưng phần nhiều là lễ phép giao tiếp mà mỉm cười cùng trước mắt tuyệt nhiên không giống. Ngu Thư Hân đem sợi tóc xòa trước mặt vén qua sau tai nói: "Khả năng hai ngày nay không có chuyện gì phiền lòng ghi hình cho chương trình lại thật vui vẻ."

Đang lái xe Lisa cũng lên tiếng nói: "Đúng vậy, ngày hôm qua Thư Hân nói các cô đi học cưỡi ngựa."

Hứa Giai Kỳ gật đầu: "Thư Hân, em trước đây thật giống như đã tới trường nuôi ngựa này rồi hả?"

Ngu Thư Hân hơi kinh ngạc: "Làm sao chị biết?"

"Tôi xem qua phỏng vấn của em."

Ngu Thư Hân khi đó mới xuất đạo không bao lâu phỏng vấn rất thành thật hỏi cái gì đáp cái nấy, ngoan ngoãn đến không chịu được. Ngu Thư Hân nghĩ lại tới đoạn thời gian đó cũng cười cười: "Ừm, mới vừa đóng phim em bị đưa tới đó một lần được huấn luyện đã lâu lắm rồi."

"Vậy em ngày hôm qua làm sao không có cưỡi ngựa?"

Ngu Thư Hân biểu cảm thản nhiên: "Ngày đó học cưỡi ngựa khiến em có di chứng về sau."

Nàng nói xong quay đầu nhìn Hứa Giai Kỳ phốc một tiếng cười:" Em nói đùa chị đó haha...., ngày hôm qua thân thể có chút không thoải mái nên không tham gia."

Thư Hân đột nhiên nở nụ cười như hoa tươi tỏa nắng, trong không khí còn phảng phất mùi nước hoa nhàn nhạt giống như hương hoa vậy. Hứa Giai Kỳ ánh mắt từ từ mềm mại, cô nghiêng đầu cũng theo lời của Thư Hân cười khẽ.

Đến đoàn phim đã là chuyện của 3 giờ sau đó, hai người xuất phát sớm nên trước 8h 30 phút đã đến đoàn phim, lúc xuống xe Lisa nhận điện thoại đi ra ngoài Ngu Thư Hân cùng Hứa Giai Kỳ trực tiếp đi vào trong đoàn phim trước. Mấy cái lều toàn bộ mở rộng cửa công nhân viên bận bịu ra ra vào vào, bộ phim này đã gần kết thúc nghe nói hai ngày nay tất cả mọi người đều quay tới đêm muộn. Ngu Thư Hân đi tới Cố đạo diễn liền đưa mắt nhìn sang vẫy tay: " Ngu Thư Hân !"

Ngu Thư Hân cùng Hứa Giai Kỳ đi tới: "Cố đạo diễn."

Cố đạo diễn mệt mỏi ngáp một cái: "Đi thay quần áo ngày hôm nay quay phân đoạn nào đã biết chưa?"

Ngu Thư Hân gật đầu, nội dung vở kịch đã tiến hành đến đoạn Yến Tô qua đời vì lẽ đó ngày hôm nay nàng có phân cảnh quay cùng Cảnh Viên.

Thời gian loáng một cái nhiều năm qua đi nàng vẫn luôn hầu cận bên cạnh Cảnh Viên ở trong cung nơi nào đều không có đi. Hoàng Thượng đã trưởng thành nhưng lại càng ngày càng dính bên người Cảnh Viên, có lúc nhất định phải để Cảnh Viên hối thúc hoàng thượng mới hồi cung, biên quan cũng liên tiếp truyền đến tin tức chiến loạn.

Dưới máy quay là khung cảnh một ngày cuối năm mưa dầm, Linh Nguyệt bung dù đứng trước Vị Ương Cung  nàng một thân thanh sam ngẩng đầu nhìn đầy trời mưa bụi, có vài giọt nước mưa đọng lại từ hai gò má nàng lướt xuống như rơi lệ. Yến Tô qua đời đã 14 năm, ban ngày Thanh Hàn đều ở trong cung buổi tối nhưng lại lưu luyến nhớ tới Yến Tô, nàng đã nghĩ tìm Yến Tô chuyển thế trong thiên hạ nhưng người chết như đèn tắt. Địa phủ đi một lần Yến Tướng quân khí tức trên người sớm đã bị xóa bỏ sạch sành sanh lại há có thể để Thanh Hàn tìm tới?

"Linh Nguyệt." Vị Ương Cung truyền đến âm thanh, Linh Nguyệt đáp lại thu lại cây dù đi vào trong, trong cung điện Thanh Hàn toàn thân áo trắng thuần khiết. Nàng từ lúc Yến Tô sau khi rời đi liền lúc nào cũng toàn thân  áo trắng, trong triều trên dưới đối với nàng y phẩm lúc nào cũng chỉ chỉ chỏ chỏ nhưng lại không thể làm gì.

Thanh Hàn quay đầu nhìn bên cạnh Linh Nguyệt, 14 năm trôi qua các nàng không có bất kỳ biến hóa nào vẫn là dáng dấp tuổi trẻ mà bên người tất cả mọi người có dấu vết tháng năm. Nơi này không thể đợi tiếp nữa trong cung đã xuất hiện lời đồn nổi lên bốn phía, đợi tiếp nữa nàng cùng Thanh Hàn liền bị xem là yêu quái.

"Đừng làm cho An An đi vào." Thanh Hàn môi mỏng khẽ mở nói: "Linh Nguyệt, có muốn hay không rời đi?"

Linh Nguyệt nhấc mắt, đáy mắt có nét kinh ngạc nàng còn tưởng rằng Thanh Hàn sẽ vẫn chọn ở trong cung dù sao nơi này là nơi Yến Tô qua đời. Không nghĩ tới nàng cũng đã nảy sinh tâm ý rời đi, Linh Nguyệt đáp lời nàng: "Tiểu thư đi đâu Linh Nguyệt liền đi đó."

Thanh Hàn gật đầu: "Vậy ngươi chuẩn bị một chút, mùa xuân ấm áp qua đi chúng ta liền rời đi đi."

"Cắt!" Cố đạo cầm loa phóng thanh hô: "Cảnh tiếp theo!"

Vừa giữa trưa, Ngu Thư Hân quay thêm vài cảnh nữa nàng cùng Thanh Hàn, cùng Triệu Lâm, cùng Yến An tới tới lui lui nhiều lần, y phục cũng thay đổi 3, 4 bộ bận rộn đến 1 giờ chiều mới ăn cơm. Ngu Thư Hân phân cảnh  còn lại không có mấy, ngày hôm nay quay chọn một ngày cố gắng thêm hai ngày nữa dù sao cũng là có thể kết thúc rồi. 【 Nhất Mộng Bán Sinh Trường】 sắp đóng máy, trên mạng đối với bộ phim truyền hình này cũng tràn ngập chờ mong. Dù sao cũng là song ảnh hậu diễn võng hồng đã sớm không thể chờ đợi được nữa, nhân lúc này Đông Phong, Ngu Thư Hân - Linh Nguyệt cũng liên tiếp ra ảnh trong phim. Võng hồng trên mạng lòng ngứa ngáy khó nhịn hận không thể sớm ngày nhìn thấy ngày phát sóng.

Sau buổi cơm trưa, Lisa tìm tới Thư Hân nói chuyện : "Bên chương trình liên hệ với chị nói muốn bắt đầu tuyên truyền tập đầu tiên đợi lát nữa em share lại Weibo của chương trình."

Ngu Thư Hân đem hộp cơm thu thập xong gật đầu: "Ừm, em biết rồi."

【 Tuần trăng mật 30 ngày】 là một chương trình truyền hình vừa thu vừa phát sóng, đương tiết game show này lúc vừa mới bắt đầu liền sôi sùng sục náo loạn nhiều lần trên hot search với lại lúc bắt đầu ghi hình liền mỗi ngày chương mới lại tung ra ngoài một vài tin túc nhỏ, fans ngưng tụ càng ngày càng nhiều, nhiệt độ cũng càng lúc càng lớn. Tập đầu tiên rất được mong đợi, võng hồng cao hứng điên rồi, Ngu Thư Hân trên Weibo liền nhìn thấy mọi người tham gia chương trình đã share chia sẻ nàng cũng thuận thế chuyển đi. Ngay lập tức có không ít fans tập hợp lại bình luận không ngừng: ☘️Ngu tỷ tỷ lại hai ngày nữa chúng ta có thể gặp mặt rồi!

--☘️ Ngu Mỹ Nhân cùng Triệu Phú Mỹ xứng đôi nhất! Không chấp nhận phản bác!

--☘️ Ngu Mỹ Nhân đẹp quá a a a a a, liếm màn hình không đã!

Ngu Thư Hân vừa đọc bình luận vừa đi ra ngoài lều, rời khỏi Weibo thì lại nhận được tin nhắn của ông nội Triệu Vân Nhạc gửi tới chúc nàng sinh nhật vui vẻ, hỏi nàng buổi tối có trở về Triệu gia hay không? Ngu Thư Hân ngưng đọng vài giây ????: Ông nội, con cũng không xác định được.

Đoàn phim bên này buổi tối cũng không biết mấy giờ kết thúc tuy rằng thời gian định tốt là 6 giờ 30p nhưng đóng phim kéo dài thời gian là chuyện thường hay xảy ra cho nên nàng không dám hứa chắc.

Triệu Vân nhạc soạn một tin ????: Tan tầm sớm liền trở về ah, ông để dì Liễu  làm mấy món con thích nhất.

Ngu Thư Hân chớp chớp đôi mắt bất giác cắn môi, có chút cảm động nàng nhắn lại ông ????: Vâng.

Thư Hân đi ngang qua một cái lều khác Hứa Giai Kỳ ở bên trong ngẩng đầu lên nhìn ánh mắt vừa vặn nhìn thấy Ngu Thư Hân đang xem điện thoại còn mỉm cười, hồi tưởng lại lúc sáng sớm nhìn thấy cảnh tượng này lòng bàn tay khẽ nắm chặt lại.

"Cũng không có chuyện gì, hai ngày trước đụng phải một fans cuồng..."

Bên tai Hứa Giai Kỳ vang lên giọng nói kia của nàng cô trầm mặc mấy phút, ánh mắt nhìn về phía di động trên màn hình biểu hiện __Kỳ phóng viên.

Cơm nước xong mọi người cũng không thể có thời gian để nghỉ ngơi, Ngu Thư Hân rất nhanh lại bị Cố đạo diễn kéo qua đi tiếp tục đóng phim. Bận bịu một buổi trưa chân trời hiện ra hắc ám Thư Hân đứng trên tường thành cúi đầu xem phía dưới, bên người Yến An chẳng biết lúc nào lại đây nàng dư quang ngắm đến Yến An lại không hé răng nửa lời, vẫn là Yến An chủ động hô: "Nguyệt di."

"Ừm." Thanh âm nhàn nhạt từ bên tai vang lên, Yến An quay đầu nhìn Linh Nguyệt, nàng rất muốn nói Linh Nguyệt cùng Thanh Hàn không được đi thế nhưng nàng cũng biết hai người không phải người phàm. Trong cung lời đồn đại nàng không phải không nghe được, mười mấy năm qua nàng từ lúc còn là hài tử tới lúc trưởng thành bên người Nguyệt di cùng mẫu thân Thanh Hàn nhưng không có một chút biến hoá nào như cũ trẻ tuổi như vậy. Thời gian ở trên người các nàng không có để lại một điểm dấu vết, trong lòng Yến An có suy đoán chỉ là vẫn ôm ảo tưởng, hiện nay ảo tưởng bị xâm phá Yến An  không sợ bên người mình chính là yêu, nàng chỉ muốn làm cho các nàng bồi tiếp mình. Thế nhưng hiện tại cũng không thể hy vọng xa vời, Yến An theo ánh mắt Linh Nguyệt nhìn xuống nhẹ giọng nói: "Nguyệt di, ngươi đối với Triệu Tướng quân động lòng có cảm tình sao?"

Linh Nguyệt vẻ mặt hoảng hốt, ký ức lúc trẻ trong nháy mắt phục hiện lại, những hình ảnh cùng Triệu Lâm cùng một chỗ vui vẻ hạnh phúc từng cái từng cái một xuất hiện ở trước mắt nàng. Lúc mới vừa quen biết thì nháo không ít, lúc đó không biết nên khóc hay cười còn có tình cảnh ở trên hành lang kia làm cho nàng hầu như quên đi tất cả ôm ấp, bây giờ nghĩ đến chỉ còn thất vọng.

Cảnh còn người mất.

Linh Nguyệt không lên tiếng, bên cạnh người Yến An đưa tay ra: "Đây là Triệu Tướng quân để ta đưa cho ngươi."

Nàng lòng bàn tay thình lình bày đặt một cây cỏ khô, Linh Nguyệt trong nháy mắt nước mắt xâm chiếm con ngươi, nàng vẻ mặt vắng lặng hơi có chút gợn sóng. Triệu Lâm tiếng vó ngựa xa dần thời khắc muốn rời đi hắn quay đầu nhìn lại trên tường thành người kia một bộ thanh sam tóc dài phiêu phiêu giống như lần đầu gặp gỡ.

Trong mắt của hai người chứa đựng nước mắt nhưng đều rất quật cường không chịu rơi xuống, Triệu Lâm sâu sắc nhìn vào mắt Linh Nguyệt đưa dáng vẻ này của nàng khắc sâu vào trong xương tủy, phút chốc vung một roi quất con ngựa: "Giá!"

Triệu Lâm hai chân kẹp chặt bụng ngựa con nó hí lên một tiếng nhất thời lao về phía trước Linh Nguyệt cúi đầu xem, giọt lệ rơi kia trên mặt đất bắn lên bọt nước.

"OK!" Cố đạo diễn hô: "Cảnh kế tiếp chuẩn bị."

Nhân viên sau đó liền chạy đến rồi đỡ Ngu Thư Hân xuống giúp nàng bổ trang, Cố đạo diễn ở bên cạnh cùng Cảnh Viên nói cảnh kế tiếp lời kịch, Cảnh Viên cau mày: "Nơi này thay đổi có phải là sẽ càng tốt hơn?"

Cố đạo diễn nhìn vào trong kịch bản, Cảnh Viên nói tiếp: "Câu nói này rất khó biểu đạt ra tâm tình."

Cảnh Viên đối với việc đóng phim yêu cầu vô cùng cao, thường ngày một lời kịch, một động tác đều có thể luyện nửa ngày. Lúc cô mới vừa vào đoàn phim thì bị rất nhiều người xem thường nói cô chỉ là nhờ dựa vào scandal lẫn lộn mới bò đến vị trí này. Nhưng sau khi quay xong một bộ phim ra mắt khán giả khiến bọn họ ai  ai cũng tâm phục khẩu phục, việc cô yêu cầu nghiêm ngặt như vậy khiến nhiều người trong lòng giận sôi. Hứa Giai Kỳ trước đó còn cười không người nào có thể chịu tăng ca sửa kịch bản nhưng Cảnh Viên đã làm được.

"Hứa biên kịch đâu?" Cố đạo diện tiện tay kéo lại một nhân viên trong đoàn nói: "Đem Hứa biên kịch tìm đến đây."

Ngu Thư Hân đang bổ trang thì nghe được nhân viên kia một bên gọi điện thoại vừa lầm bầm: "Làm sao không ai tiếp đây."

Lisa vừa vặn đi tới cô nhìn thấy nhân viên chạy tứ phía liền hỏi Thư Hân: "Làm sao đó?"

"Đang tìm Hứa biên kịch." Ngu Thư Hân nói: "Chị Lisa nhìn thấy cô ấy không?"

Lisa nghĩ lại hai giây: "Chị nãy qua bên kia nghỉ ngơi nhìn thấy cô ấy hình như đang có khách."

"Em còn có mấy cảnh quay?"

"Em còn có một cảnh." Ngu Thư Hân nghiêng đầu: "Hứa biên kịch có vị khách nào ạ?"

Lisa nói: "Chị cũng không quen biết, giống như là một đôi vợ chồng tới. "

"Vợ chồng?" Ngu Thư Hân cũng không có để ở trong lòng, nàng đối với Lisa nói: "Em gọi điện thoại cho cô ấy nói Cố đạo diễn đang tìm."

Lisa gật đầu: "Được."

Ngu Thư Hân lấy điện thoại ra gọi cho Hứa Giai Kỳ, đầu bên kia vang lên nhiều lần không ai tiếp ngay lúc Thư Hân chuẩn bị cắt đứt thì đầu bên kia vang lên âm thanh: "Alo."

Ngu Thư Hân nói rằng: "Giai Kỳ, Cố đạo..."

"Con có có biết lễ phép hay không vậy!" Một nữ nhân giọng nói ương ngạnh vang lên: "Chúng ta đang nói chuyện với con đây! Con lại nghe điện thoại?"

Ngu Thư Hân vừa nghe tới đây nhíu mày: "Chị đang làm gì?"

" Có một chút việc nhỏ." Giọng của Hứa Giai Kỳ cùng thường ngày có sự khác biệt cô nói: "Cố đạo tìm tôi sao? Chúng tôi sẽ lại bên đó ngay."

Nói xong điện thoại liền bị ngắt Ngu Thư Hân càng nhíu chặt lông mày hơn, bên người nàng Lisa nói: "Làm sao?"

Ngu Thư Hân đáp: "Chị vừa ở nơi nào nhìn thấy Hứa biên kịch?"

Lisa chỉ một phương hướng: "Bên kia phòng nghỉ."

Chỗ đó không ở gần đoàn phim Ngu Thư Hân ngẫm nghĩ mấy giây sau nói với cô: "Em qua xem một chút."

Lisa ở sau lưng nàng hỏi: "Có phải là xảy ra chuyện gì?"

Ngu Thư Hân quay đầu nói với cô: "Em có cái suy đoán..."

Suy đoán này đến bên cạnh cửa phòng nghỉ liền được nghiệm chứng người đến chính là ba mẹ của Hứa Giai Kỳ, bọn họ lôi kéo Hứa Giai Kỳ không chịu buông: "Con ở chỗ nào buổi tối chúng ta đi tìm con."

"Tìm tôi làm gì?" Hứa Giai Kỳ một mặt phẫn nộ: "Các người không phải khi đó đã nói tôi đã chết rồi sao? Bây giờ tìm tôi làm gì?"

Ngu Thư Hân gõ cửa bên trong ba người vẻ mặt hơi biến, đặc biệt là Hứa Giai Kỳ sắc mặt cô trắng bệch giật khỏi tay người đàn ông kia đã nắm cổ tay mình ra, nữ nhân kia thấy vậy liền nói rằng: "Đó là trước kia, chúng ta lại không biết con hiện tại phát đạt. Con  cũng thật là có thể tàng hình âm thầm phát triển tốt như vậy lại đều không nói cho chúng ta? Nếu không phải chúng ta đem con nuôi lớn đến từng này con có thể thành đạt như vậy sao ? Hiện tại muốn trở mặt không nhận ba

mẹ ?"

Hứa Giai Kỳ hít sâu một hơi đi tới cửa, cô mở cửa ra bên ngoài Ngu Thư Hân cùng Lisa đang đứng chờ. Cô kinh ngạc gọi: "Thư Hân."

Ngu Thư Hân gật đầu: "Đi vào rồi nói."

Hứa Giai Kỳ lui về phía sau hai bước nhường đường : "Vào đi."

Người phụ nữ vừa nhìn có người đến rồi liền lớn tiếng: "Này không phải cái kia cái gì nhỉ.... Ah cái cô minh tinh nọ hay sao? Cô cùng nhà chúng ta Tiểu Kỳ là bằng hữu?"

Người đàn ông kia cũng dùng ánh mắt bắt đầu đánh giá Ngu Thư Hân, đầy mắt cười: "Chúng ta Tiểu Kỳ bình thường nhận được sự chăm sóc của mấy người...."

"Đủ rồi." Hứa Giai Kỳ quát lớn: "Tôi còn phải làm việc các người đi về trước chờ tôi kết thúc sẽ liên hệ các người."

"Con lúc nào kết thúc?" Người đàn ông tính bám theo truy hỏi: "Ít nhất trước tiên cho chúng ta một cái địa chỉ con đang ở đi?"

Hứa Giai Kỳ hiển nhiên không quá muốn cùng bọn họ nói địa chỉ: "Tôi ở khách sạn."

"Vậy chúng ta đi khách sạn chờ."

Hứa Giai Kỳ rít gào: "Tôi hai ngày nay không trở về khách sạn, các người nháo đủ chưa đến cùng là muốn làm cái gì?"

Ở trước mặt Ngu Thư Hân cô không còn phong độ bình tĩnh được như trước, nhìn thấy đôi vợ chồng kia những ký ức không tốt liền tự động hiện lên ở trong đầu cô. Hứa Giai Kỳ muốn cắt đứt liên lạc với bọn họ, muốn vứt đoạn quá khứ đen tối kia, cô cũng đã lường trước được sự việc nếu như đã cô quyết định công khai thân phận mình nhưng làm sao không có lỗ hổng được cơ chứ. Thật không ngờ hai người họ vẫn còn mặt mình tới tận đây tìm cô, Hứa Giai Kỳ  không nhịn được muốn nôn một trận cô cười tự giễu hai mắt đỏ au.

Người phụ nữ thấy Hứa Giai Kỳ nổi nóng cũng không nhịn được lớn tiếng: "Con ồn ào cái gì a, Hứa Giai Kỳ cô  hiện tại có phải là cảm giác chính mình có khả năng tự lực cánh sinh nên muốn vứt bỏ chúng ta hay không? Tôi và ba cô còn chưa có chết đây!"

Hứa Giai Kỳ hít sâu muốn bản thân bình tĩnh lại: "Muốn bao nhiêu? "

Có Thư Hân ở đây Hứa Giai Kỳ không muốn bại lộ những cái trò hề của hai con người vô tâm kia, cô sợ tiếp tục nói chính mình sẽ không nhịn được thật sự tức giận. Người phụ nữ kia nghe được sự châm biếm của cô đỏ mặt quát tháo : "Hứa Giai Kỳ cô có ý gì, coi người làm ba làm mẹ cô đây là ăn mày cho tiền rồi đuổi đi? Chúng ta đến xem con gái mình sống ra sao là  sai à? Hiện tại cô bay lên đầu cành cây biến Phượng Hoàng liền không muốn ba mẹ như chúng tôi nữa đúng không? Cô cũng không suy nghĩ một chút nếu không có chúng ta thì cô từ nơi nào đến !"

"Rốt cuộc muốn bao nhiêu?" Hứa Giai Kỳ mặt lạnh nói: "Tôi không rảnh cùng các người đọ sức, tôi còn muốn đi công tác."

"Mày đây là thái độ gì!" Người đàn ông kia hầm hừ đi tới: "Đây chính là thái độ dùng để nói chuyện với ba mẹ mày sao ?"

"Các người không phải ba mẹ tôi!" Hứa Giai Kỳ cắn răng chất vấn lại: "Liền các người cũng xứng?"

"Chúng ta làm sao không xứng!"

Hứa Giai Kỳ ngẩng đầu: "Các người ngoại trừ cần có tiền còn có thể làm gì? Ba mẹ? Hừ, nếu như không phải tôi hiện tại có danh tiếng các người sẽ trở về tìm tôi sao? Trước không phải nói khi tôi đã chết rồi sao? Tôi cũng xem các người chết rồi!"

"Mày..... "

Người đàn ông kia nghe được câu này liền giơ tay liền chuẩn bị đánh Hứa Giai Kỳ, ông ta làm việc rất thành thạo hiển nhiên không phải lần đầu tiên. Ngu Thư Hân quan sát cử chỉ ông ta nàng nhanh chân hướng về phía Hứa Giai Kỳ đứng chắn trước mặt cô, ông ta giơ tay tát một cái mang theo tiếng gió miễn cưỡng rơi vào gò má nàng hung hăng quất tới nhưng phát hiện người trước mặt ông ta không phải Hứa Giai Kỳ liền dừng tay. Toàn bộ người trong phòng nghỉ bị tình cảnh này làm cho kinh sợ đặc biệt là Hứa Giai Kỳ, cô nhìn về phía Ngu Thư Hân ánh mắt kinh ngạc không hề chớp mắt.

Ngu Thư Hân thuận thế đem mặt của mình hướng về một bên còn đưa tay ra che nửa bên mặt suýt chút nữa bị đánh rồi, biểu cảm không dám tin nói: "Ông đánh tôi?"

Người đàn ông kia bối rối: "Không phải, tôi,tôi, tôi không có."

Khí thế tàn nhẫn dọa người khi nãy của ông ta hoàn toàn không còn nữa. Ngu Thư Hân khoảng thời gian này thường xuyên xuất hiện trên TV bọn họ lại không quen biết cũng biết đại minh tinh này mà vừa rồi suýt chút nữa bị ông ta đánh, người đàn ông kia có chút hoảng: "Tôi thật không có đánh cô, là chính cô chạy lên chắn trước mặt nó."

"Chị Lisa." Ngu Thư Hân bưng má phải, Lisa nghe nàng gọi tiến lên hai bước: "Vị tiên sinh này, chúng ta cần  nói chuyện một chút ?"

Người phụ nữ kia cũng lui về phía sau hai bước, Lisa cười: "Vị phu nhân này cũng đi theo tôi đi."

Đối phó những loại người lưu manh vô lại này Lisa vẫn có chiêu thức đối chọi với họ huống hồ tên đàn ông kia  vừa rồi thiếu điều giơ cái tát chạm đến Ngu Thư Hân. Ông ta không dám từ chối liền đi theo Lisa ra ngoài, vợ ông ta thấy vậy cũng không cam lòng đi theo không quên trừng mắt với Hứa Giai Kỳ. Trong phòng nghỉ nhất thời yên tĩnh lại, Hứa Giai Kỳ từ sự kinh ngạc hoàn hồn cô lập tức sốt sắng hỏi: "Thư Hân, em không sao chứ?"

Ngu Thư Hân lắc đầu: "Em không có chuyện gì."

Nàng nói xong cắn môi: "Xin lỗi."

Hứa Giai Kỳ vừa vặn nhìn một bên mặt nghiêng của nàng, nghe được nàng xin lỗi có chút bối rối: "Điều gì?"

Ngu Thư Hân thần sắc nghiêm túc nói: "Xin lỗi, em biết chị khi đó công khai thân phận là bởi vì em."

"Thư Hân." Hứa Giai Kỳ sắc mặt trắng bệch khi nãy bây giờ mới khôi phục một điểm, mái tóc ngắn ngang vai vén gọn ra sau tai cơ vài sợi tóc rối rơi xuống xương quai xanh phát ra sáng lấp lánh. Ngu Thư Hân nói rằng: "Xin lỗi, em không chỉ có không thể tiếp nhận chị còn mang đến cho chị phiền toái lớn như vậy."

Lúc trước Hứa Giai Kỳ ngoại trừ dùng bút danh ở ngoài, những cái khác một mực không có công bố liền ngay cả lý lịch của cô trên mạng đều không tra ra được. Nếu như không phải là bởi vì nàng, Hứa Giai Kỳ hiện tại sẽ không bị ba mẹ cô tìm tới quấy rầy, Ngu Thư Hân nghĩ đến trên tiết mục nào đó Hứa Giai Kỳ đã từng nói qua về chuyện này lúc đó Thư Hân không tin  còn tưởng rằng Hứa Giai Kỳ là thật sự đùa giỡn không nghĩ tới lại là thật sự.

Hứa Giai Kỳ đôi mắt chua xót, cô chớp mắt: "Thư Hân, tôi không trách em. Làm cái gì đều là lựa chọn của tôi, tôi cam tâm tình nguyện cùng em không có quan hệ gì."

"Nếu như không phải vì em." Giản Yên nhắm mắt lại: "Chị không cần công khai thân phận của chính mình."

Hứa Giai Kỳ lúc trước cho nàng kịch bản, dẫn nàng tiến vào tổ chỉ lo người khác nói nàng không đủ tư cách tham gia thử vai, ngày đó cô tự mình trở lại hậu trường nhìn nàng cho nàng chỗ dựa, tiến vào đoàn phim sau khắp nơi chăm sóc nàng thậm chí cùng nàng tham gia ghi hình game show. Mọi thứ như vỡ nhẽ Hứa Giai Kỳ thật sự vẫn vẫn đang giúp nàng còn chưa từng có yêu cầu nàng báo lại.

Hứa Giai Kỳ tay phải nắm chặt lấy điện thoại di động: "Thư Hân, tôi không có tốt giống như lời em nói đâu. Em hẳn phải biết tôi luôn luôn có tư tâm riêng. "

"Mỗi người đều có tư tâm." Ngu Thư Hân nhìn về phía Hứa Giai Kỳ ánh mắt trong trẻo: "Nhưng là Kỳ chưa từng có cưỡng bức em cũng không có thương tổn đến em, cảm ơn chị Giai Kỳ."

Hứa Giai Kỳ nghe được nàng gọi tên mình chóp mũi tự nhiên ê ẩm, thời khắc này cô cảm giác được cùng Ngu Thư Hân khoảng cách được rút ngắn. Lúc trước giữa hai người vẫn còn có vách ngăn vô hình giống như một tấm pha lê trong suốt ở giữa hai người, rõ ràng hai người cũng xem ra rất thân thiết không có gì giấu nhau trên thực tế các cô liền lời nói thật lòng đều chưa từng nói quá hai câu.

Ngu Thư Hân từ khi biết tâm ý của cô về sau vẫn trốn tránh, sau đó cô nhiều lần dựa vào danh nghĩa làm bạn bè tới gần nàng trái lại bị phát hiện. Quan hệ của hai người càng ngày càng xa mà hiện tại vào giờ phút này cô cảm giác được khoảng cách của hai người trong nháy mắt liền bị rút ngắn, không phải là bởi vì Ngu Thư Hân phát hiện việc riêng tư của cô, phát hiện ra cô tốt mà là bởi vì cô và nàng đối với lẫn nhau thẳng thắn.

Sự thẳng thắn của những người bạn đối với nhau.

Di động của Hứa Giai Kỳ đổ chuông Ngu Thư Hân thấy vậy mới nói: "Cố đạo diễn đang tìm chị, chị đi..."

Nàng lời còn chưa nói hết Hứa Giai Kyg đưa tay ôm lấy nàng, Ngu Thư Hân thân thể cứng đờ di động còn đang kêu ngay ở bên cạnh hai người. Hứa Giai Kỳ động tác ôm của cô rất nhẹ nhàng, cô ở  tại bên tai Thư Hân nhẹ giọng nói: "Thư Hân, tôi cũng cảm ơn em."

Ngu Thư Hân không rõ: "Cảm ơn em cái gì?"

Hứa Giai Kỳ cười: "Tôi suýt chút nữa vào lạc lối, cảm ơn em kéo tôi đi ra."

Ngu Thư Hân đôi mi thanh tú hơi nhíu lên, Hứa Giai Kỳ không có lại giải thích cô chỉ là cằm đặt tại trên bả vai Thư Hân. Bởi vì cái ôm ấp này cô suýt chút nữa dùng phương thức sai lầm cũng may còn không tính là muộn.

"Thư Hân, Triệu tổng..." Lisa đẩy cửa ra liền nhìn thấy hai người ôm cùng một chỗ, cô muốn cấp tốc đóng cửa lại phía sau Triệu Tiểu Đường đã trước một bước đẩy cửa ra. Ánh mắt trầm xuống hàm dưới cắn chặt, mím môi vẻ mặt không vui, Hứa Giai Kỳ nghe được phía sau có âm thanh nới lỏng Thư Hân ra, cô đối với nàng nói: "Tôi trước tiên đi về đoàn phim Cố đạo diễn còn đang tìm tôi."

Ngu Thư Hân gật đầu nhìn theo cô rời đi, Hứa Giai Kỳ cùng Lisa gặp thoáng qua cô đối với Lisa nói: "Chị Lisa vừa cảm ơn chị."

Lisa thuận thế nói: "Không cần, đúng rồi còn có chút việc tôi vừa hay muốn cùng cô nói."

Hứa Giai Kỳ khẽ gật đầu, hai người cùng rời phòng nghỉ.

Triệu Tiểu Đường lạnh mặt cau có đi  đi vào trong, Ngu Thư Hân đang chỉnh lại vạt áo vẫn là bộ đồ lúc đóng phim một thân thanh sam, mái tóc dùng cây trâm cố định trên đỉnh đầu lộ ra phần gáy trắng ngần thon thả. Ngu Thư Hân chỉnh trang xong mới nhìn tới Triệu Tiểu Đường, vừa nhìn thấy cô trái tim liền đập nhanh hơn có loại cảm giác quẫn bách bị bắt gian tại trận nhưng rõ ràng nàng cùng Hứa Giai Kỳ cũng không có làm cái gì huống hồ thật sự làm cái gì nàng cũng không cần thiết có tâm lý này. Nàng cùng Triệu Tiểu Đường hiện tại lại không phải quan hệ hôn nhân nghĩ tới đây Ngu Thư Hân liền vỡ lẽ khí thái mạnh mẽ hơn : "Triệu tổng làm sao mà qua đây ?"

"Đến tìm em." Triệu Tiểu Đường nghiêm túc nói: "Cố đạo diễn nói các em 6 giờ 30p kết thúc, tôi tới đón em về nhà ăn cơm."

"Đường đi tìm qua Cố đạo diễn chưa?" Ngu Thư Hân âm thanh đột nhiên thêm căng thẳng tựa hồ rất sợ cùng cô quan hệ, Triệu Tiểu Đường ngực cảm giác khó chịu tăng lên cô trầm giọng nói: "Lisa sẽ sắp xếp."

Ngu Thư Hân thở dài một hơi, sắc mặt nàng khôi phục bình thường ngẩng đầu đối với Triệu Tiểu Đường nói: "Triệu tổng, Đường có thể hay không lần sau tìm em nói một tiếng trước..."

Tìm em nói một tiếng trước!? Triệu Tiểu Đường liền tiến lên một bước đứng trước mặt nàng, ánh mắt híp lại nói: "Em và Giai Kỳ vừa rồi là đang nói chuyện gì?"

Ngu Thư Hân mấp máy môi mở miệng: "Cái gì chứ?"

"Em cùng Hứa biên kịch." Triệu Tiểu Đường vẻ mặt quạo lại tựa hồ đang hỏi rất một vấn đề rất nghiêm túc, Ngu Thư Hân đối diện với khí thế của cô nàng thấy nín ngột ngạt: "Không có nói gì hết."

"Vậy em và cô ấy tại sao ôm nhau cùng một chỗ?"

Ngu Thư Hân đột nhiên có chút không vui: "Em thật giống như không có cần thiết hướng về Đường báo cáo chứ?"

Nàng nói rồi liền chuẩn bị mở cửa ra ngoài, phía sau Triệu Tiểu Đường đưa tay kéo lại cổ tay nàng. Ngu Thư Hân đứng tại chỗ, Triệu Tiểu Đường đi về phía trước một bước đứng trước mặt nàng cúi đầu thủ thỉ: "Hân Hân."

Mùi thơm mát lạnh nức mũi, Triệu Tiểu Đường mặc áo sơmi cùng quần âu, áo sơmi mở ra hai viên cúc áo Ngu Thư Hân mở mắt liền có thể nhìn thấy  xương quai xanh của Triệu Tiểu Đường vừa tinh xảo lại xinh đẹp rất thích hợp để mấy viên ô mai lên đó. Ngu Thư Hân ý thức được chính mình suy nghĩ lung tung vội vàng chuyển đổi tầm mắt nhìn chỗ khác, hai gò má ửng đỏ nói: "Làm sao?"

Triệu Tiểu Đường có chút rầu rĩ nói: "Tôi ghen."

Ngu Thư Hân nháy mắt kinh ngạc hai mắt mở to, đầu quả tim tự nhiên như bị đánh đổ vui mừng rộn rã, dư vị chua ngọt cuồn cuộn nổi lên. Triệu Tiểu Đường thấy vẻ mặt nàng như vậy chân thành nói: "Tôi cũng muốn ôm em."

Triệu Tiểu Đường đem Ngu Thư Hân ôm vào trong ngực cùng vừa rồi Hứa Giai Kỳ ôm nàng lực đạo bất đồng, Triệu Tiểu Đường ôm Thư Hân rất chặt hai tay cô nắm hai bên vai nàng ôm gọn, áp sát nàng mạnh mẽ đặt ở trong lòng mình hận không thể cùng Thư Hân hòa vào làm một. Ngu Thư Hân bị ép chịu đựng cô ôm ấp một lúc lâu mới hoàn hồn, Thư Hân cúi đầu chớp chớp đôi mắt bờ môi kề sát trên xương quai xanh vừa rồi nàng luôn nhung nhớ.

Nhẹ nhàng cắn một cái cho bõ tức :))


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện