Hiểu Lê gọi hành động tặng quà lần này của tôi là ăn giấm.
Ăn hay không thì tạm thời không nói, nhưng hành động này của tôi đã khiến các fans tập trung sự chú ý vào tôi, đồng thời còn rất vui vẻ đặt tên CP cho chúng tôi, sức nóng trực tiếp lấn át Phù Diệp.
Game over, haha.
Mặc dù Trúc cũng là tôi, Giản cũng là tôi, nhưng tôi vẫn rất hài lòng với kết quả này.
Đám fan hâm mộ nói tới tôi thì Lục Tuệ cũng nói nhiều hơn, đầu tiên em nói về chuyện chuyển tới, lại nói trưa nay làm em làm cơm cho tôi, còn nói tôi ăn rất vui vẻ.
Cuối cùng, em nhắc tới Trịnh Dục Tiệp rất bình thản.
Cái đề tài này, là trong lúc em nói chuyện em quen tôi 8 năm, thì có một fan hâm mộ đột nhiên đặt câu hỏi.
"Giản Hứa Thu trước đó có quen Trịnh Dục Tiệp, bạn có biết không?"
Vừa dứt lời thì ở phía dưới nhao nhao bảo đổi chủ đề.
"Ừm, đúng là trước đó bọn họ có quen nhau.
" Tiểu Hòa Hòa lại kéo chủ đề này về lại, rất bình thản: "Nhưng đều là chuyện đã qua rồi, hiện tại chị ấy đang ở bên tôi.
"
Người kia lại hỏi: "Không cảm thấy khó chịu sao?"
Tiểu Hòa Hòa cười một tiếng: "Tôi vui mừng còn không kịp, khó chịu gì chứ?"
Người kia còn nói: "Bọn họ trước kia từng rất thắm thiết đó.
"
Lần này thì giọng điệu của Lục Tuệ cũng không ổn nữa, vừa nhìn là đã thấy đối phương có ý đồ phá đám.
Vậy nên em trực tiếp đọc tên người đó, rồi nói: "Chỗ tôi không chào đón bạn, ra ngoài.
"
Em nói thế thì dưới phần bình luận lập tức hùa theo đuổi người kia ra, tràn đầy màn hình.
Rất nhanh thì kẻ anti fan đó đã im hơi lặng tiếng.
Thật ra tôi rất muốn an ủi Lục Tuệ vài câu, mặc dù tôi không nghĩ là Trịnh Dục Tiệp chắn giữa chúng tôi, cũng không phải là khúc mắt chó má gì cả, nhưng giờ phút này tôi rất là muốn ôm em.
Nhưng sau khi đuổi được người kia ra ngoài thì trông trạng thái của em có vẻ rất tốt, lại bắt đầu nói chuyện với fans hâm mộ.
Thế là tôi vẫn chưa tìm được cơ hội, nên đi ra ngoài lấy cho em ly nước ép.
Sau khi đi vào thì phát hiện em đã tắt livestream.
Tôi đưa nước trái cây tới nhưng em lại không nhận, trực tiếp uống trên tay tôi.
Sau khi uống xong thì chúng tôi nhìn nhau cười một tiếng, như là ngầm hiểu lẫn nhau nhưng lại bàn luận.
Thật ra tôi rất muốn nói, ai trên đời mà không có lịch sử yêu đương chứ, có người khi ở nhà trẻ thì đã có người mình thích rồi, mặc dù khi đó còn chưa trưởng thành nhưng ít nhiều cũng coi như là có rồi.
Những người thế không đáng để yêu nữa sao?
Tôi cũng uống một ngụm nước trái cây.
Việc này chẳng qua chỉ là một việc nhỏ xen vào, chúng tôi vẫn sinh hoạt như cũ.
Lại thêm mấy ngày trôi qua, mẹ tôi được nghỉ cuối tuần, đột nhiên tập kích đến thành phố A.
Ban đầu bà đến chỗ chúng tôi từng ở, tới lầu rồi mới nhớ là tôi đã chuyển nhà nên mới gọi điện thoại cho tôi.
Tôi không biết các phụ huynh khác như thế nào, chứ mẹ tôi thì thích im hơi lặng tiếng đến đây lắm, trọng điểm là bà còn có chìa khóa nhà tôi.
Lúc trước còn tốt, tôi và Lục Tuệ ở nhà sống một cuộc sống bình dị.
Hiện tại!
Từ lần đầu tiên bà đẩy cửa nhà vào thì tôi đã sinh ra bóng ma với bà.
Mỗi lần Lục Tuệ hôn tôi trong phòng khách vào ban đêm, khi đến thời khắc quan trọng nhất thì kiểu gì tôi cũng sẽ nghĩ đến một việc, liệu mẹ tôi có đột ngột mở cửa bằng chìa khóa, rồi mang đến cho chúng tôi một bất ngờ lớn không.
Hơn nữa khi bà thấy tôi bị đè dưới thân em thì có suy nghĩ gì khác không.
Cho nên có những chỗ, nếu như em nhịn không được mà muốn làm thì cũng sẽ bị tôi kéo đến chỗ khác.
May là còn rất nhiều chỗ khác, có phòng bếp, phòng tắm, cửa sổ sát đất!
Ở chỗ này thì tôi khuyên mọi người nên ngồi trên tủ giày rồi hôn nhau nha.
Ở độ cao này thì có thể cúi đầu ôm trọn được khuôn mặt của bạn gái, chân còn có thể vòng qua eo của cô ấy nữa, tay thì có thể luồn từ cổ áo xuống, sờ trước sờ sau thì là tùy vào mọi người.
Trọng điểm là, nếu lo mẹ mình tới thì có thể dễ dàng khóa cửa lại.
Khi mẹ tôi đến thì rất tò mò đi tham quan nhà tôi, còn tùy tiện đi vào phòng ngủ của chúng tôi.
Cuối cùng, khi bà thấy máy ghi âm của Lục Tuệ trong phòng sách thì tỏ ra ngạc nhiên, rồi tỏ ý bà cũng muốn mua một bộ như thế.
Xét thấy mẹ tôi toàn được người khác mời đi đến phòng thu âm, thế nên hai vị ca sĩ đã có một cuộc nói chuyện nhỏ, Lục Tuệ nói:
"Để con đưa dì một bộ, con chọn giúp dì.
"
Mẹ tôi cũng thản nhiên đáp: "Được.
"
Lần này mẹ tôi tới là để thảo luận việc song ca với Lục Tuệ, mấy ngày trước đã đã nói sơ qua trong điện thoại rồi, nên hôm nay mẹ tôi mang ca khúc đến.
Lúc bọn họ đang thảo luận thì tôi ra ngoài rửa trái cây.
Dù sao thì tôi cũng không thể tham dự quá nhiều vào chuyện này, cũng không góp ý được, chỉ có thể hỏi một vài câu hỏi mà thôi.
Mà phần lớn vấn đề đều rất đơn giản.
Tỉ như.
"Hai người một người là giọng trung niên, một người lại là giọng thiếu nữ, thì có thể hát chung gì?"
"Mẹ muốn dẫn Tuệ Tuệ đến phòng thu âm sao?"
"Nghe mấy lần thì có thể hát được bài này vậy?!"
"Hài hòa? Sao con không nghe được vậy.
"
Sau đó mẹ tôi liền bảo tôi ngậm miệng.
Bọn họ nói chuyện sâu xa nên hầu như hoa quả đều bị tôi ăn