Lúc Vân Chức đi cùng trợ lý vào tòa nhà Tần thị, cô bước vào lối đi và thang máy chuyên biệt, trên đường đi căn bản là không có người dòm ngó.
Lắm lúc sẽ có người của Tần Nghiên Bắc vội vàng đi qua, nhìn thấy trợ lý dẫn theo một người phụ nữ đi cạnh, lại nhớ đến gần đây có tin tức thái tử gia đính hôn.Dù đã quen với việc nhìn thấy bão tố bên ngoài nhưng cũng không tránh khỏi thấy ngạc nhiên, và tất cả đều dừng lại và nhường đường, với một thái độ tôn trọng.
Vân Chức đi vào trong môi trường này, vốn đã rất bức rức, vừa nhìn thấy phản ứng của người khác cô càng cảm thấy việc mình xuất hiện ở công ty của Tần Nghiên Bắc thật sự không thích hợp lắm.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Dù người cô gặp đều là thân tín của Tần Nghiên Bắc, sẽ không bị đồn thổi ra bên ngoài, nhưng chỉ là cô thầm nghĩ cô có thể có mối quan hệ gần gũi gì đó với thái tử gia thôi là liền cảm thấy không xứng đáng.
Vân Chức có chút lúng túng khựng bước chân, muốn gọi điện thoại cho Tần Nghiên Bắc, hỏi có cần cô phải bắt buộc lên hay không thì điện thoại lại reo lên trước, cửa được mở ra, Phương Giản bước ra, mỉm cười chào hỏi với cô.
Gặp được người quen, Vân Chức thả lỏng được chút, Phương Giản vừa nhìn thấy cảnh tượng này liền hiểu ra có chuyện gì.
Đây là do Tần Nghiên Bắc không kiềm được muốn đem theo vị hôn thê nhỏ bên cạnh mình bất cứ lúc nào, đặc biệt đưa người đến đại bản doanh của Tần thị khoe khoang, không cần biết ban giám đốc có máu mặt như thế nào, anh chẳng chút để tâm, chính là sự không kiêng dè, muốn để cho đám người đó nhìn thấy Vân Chức.
Tần Nghiên Bắc bệnh nặng như vậy, anh vẫn luôn nghĩ hi vọng chữa trị là không lớn, tình hình chỉ có càng ngày càng tệ đi, mãi cho đến khi ai cũng không thể ra tay cứu giúp nữa, Tần Nghiên Bắc sẽ trở nên cực đoan. Nhưng không ngờ thái tử gia lần này lại yêu đương một cách thuận lời, nếu mà thật sự kết hôn, có lẽ là càng ổn định hơn nữa, nói không chừng còn có thể trở nên tốt hơn.
Phương Giản rất cảm kích với Vân Chức, đi đến gần cô để an ủi: “Không sao, đừng khẩn trương, anh gặp Nghiên Bắc trên lầu, cậu ấy đang chờ em đấy.”
Vân Chức đoán Phương Giản đến là để kiểm tra tình hình của Tần Nghiên Bắc như thường lệ, bề ngoài là để khám chân, nhưng thực chất là nhìn mặt tâm lí của anh, lúc này người bên cạnh đã đi rồi, trợ lý cũng biết điều giữ một chút khoảng cách để cho cô nói chuyện riêng với Phương Giản.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Cô nắm bắt cơ hội hỏi: “Tình hình trước mắt của anh ấy như thế nào rồi ạ? Gần sắp phục hồi chưa anh?”
Đứng từ góc độ đôi lứa yêu nhau Phương Giản đang thấy Vân Chức lo lắng, nghĩ rằng trước khi đính hôn cô còn có điều gì suy nghĩ về Tần Nghiên Bắc, thế nên anh thực lòng nói: “Từ trước hôm tết đi tìm em đến bây giờ đã hơn 1 tháng rồi, cậu ấy vẫn rất ổn định, không hề có dấu hiệu phát bệnh, gần đây là vì chuyện đính hôn nên có chút xúc động, đều là sự bình thường.”
Vân Chức truy hỏi “Coi như là giai đoạn phục hồi chứ ạ?”
Phương Giản suy nghĩ một chút, sau đó gật đầu, "Có thể nói, mặc dù còn chưa tới hạn hai tháng, nhưng anh tin nếu cứ phát triển như thế này thì không có vấn đề gì.”
Đợi đến khi chính thức đính hôn, cảm xúc của Tần Nghiên Bắc được đẩy lên cao thì còn tốt hơn nữa.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Trái tim của Vân Chức như bị nhấc lên rồi rơi xuống, nhận được câu trả lời chắc nịch của Phương Giản cô đã có suy tính rồi.
Về mặt tâm lí, Tần Nghiên Bắc đã đi vào thời kì ổn định, hồi phục sâu hơn nữa, với năng lực của cô có lẽ cũng không làm được, càng sự điều trị chuyên nghiệp hơn. Bây giờ chỉ đợi cho chân của Tần Nghiên Bắc được phục hồi thì chuyện báo ơn của cô cũng coi như đã hoàn thành một cách trọn vẹn.
Phương Giản cảm khái “Vân tiểu thư, đều nhờ em, sau này cũng nhờ em chăm sóc cho cậu ấy nhiều hơn nhé.”
Hai má Vân Chức lộ ra vẻ cười nhạt, cô lắc đầu nói “Em chỉ có thể làm được như thế, mai này anh ấy sẽ càng tốt lên.”
Thân phận vị hôn thê bên cạnh anh chắc chắn sẽ chăm sóc anh chu đáo hơn cô nhiều.
Khuôn mặt trợ lý lộ ra vẻ gấp gáp, Vân Chức cũng không làm khó anh ấy, nói tạm biệt với Phương Giản rồi đi vào thang máy cũng anh ấy, cũng không gọi điện cho Tần Nghiên Bắc nữa.
Ban nãy Phương Giản có nói Tần Nghiên Bắc đang đợi cô, có lẽ là thật sự có chuyện gì đó, vả lại đã nhận được đáp án anh có những chuyển biến tích cực, nghĩ tới chuyện số lần họ gặp nhau trong tương lai đã đếm ngược rồi, thế nên Tần Nghiên Bắc muốn cô làm gì thì cũng đừng ngỗ ngược quá.
Thang máy dừng lại ở lầu 27, vừa đi đến góc hành lang, Vân Chức đã nhìn thấy một người phụ nữ trẻ tuổi xinh đẹp đứng trước cửa văn phòng ở đằng xa xa.
Sau khi đi đến gần, người phụ nữ nghe tiếng mà quay đầu, nhướng mày mỉm cười với Vân Chức “Cũng đến tìm Nghiên Bắc sao? Anh ấy không rảnh, đứng đợi trước đi.”
Trợ lý không hiểu tình hình gì đang xảy ra, cũng ngơ ngác, giữa hai người đang thầm đánh giá lẫn nhau.
Ngón tay Vân Chức siết chặt, có hơi bất ngờ, thời gian dài như vậy cô còn chưa bao giờ nhìn thấy có người phụ nữ xuất hiện bên cạnh Tần Nghiên Bắc, mà ngữ khí còn gần gũi, gọi một tiếng ‘Nghiên Bắc’.
Người phụ nữ này cũng quan sát cô, cong đôi môi đỏ mộng lên hỏi “Cô là nhân viên của Tần thị? Bộ phận nào thế?”
Trợ lý muốn trả lời thay cho Vân Chức, muốn nói đây là cô gái mà Tần tổng đặc biệt mời đến, Vân Chức lại bất giác cản anh ấy lại, cô hoài nghi phải chăng người phụ nữ trước mắt này….chính là vị hôn thê trong truyền thuyết.
Có thể quang minh chính đại xuất hiện bên ngoài văn phòng của Tần Nghiên Bắc, lời nói lộ ra vẻ mình là gia chủ, sự địch ý như có như không với cô, cộng thêm xuất thân vừa nhìn đã thấy rất tốt, tự tin nho nhã, thân hình không có điểm chê, rất xứng đôi với Tần Nghiên Bắc.
Không giống cô, đứng bên cạnh Tần Nghiên Bắc, chiều cao khác biệt, khí chất cũng hoàn toàn không hợp, vừa nhìn liền thấy một chú mèo cao quý và một cô nhân viên chăn nuôi đeo tạp dề.
Hóa ra Tần Nghiên Bắc thích kiểu người con gái như này.
Vân Chức cau mày, ngón tay bất giác ghim vào lòng bàn tay.
Mắt nhìn của anh quả thật không tồi.
Vân Chức nhẹ giọng nói “Tôi là bộ phận thiết kế, Tần tổng tìm tôi có việc, có lẽ rất nhanh thôi, sẽ không làm lỡ dở thời gian.”
Cô không muốn để bản thân trở thành vấn đề của Tần Nghiên Bắc, hạ thấp tính uy hiếp lại mới là tốt nhất, với lại thái tử gia gần đây ở bên vị hôn thê cực kì ít, không được làm người ta tức giận nỏ đi, nếu làm cho cô dâu chạy mất thì chính là muốn mạng của anh rồi.
Lời nói vừa dứt, cửa phòng làm việc mở bật ra một cách tự động.
Vân Chức vừa nhìn đã thấy Tần Nghiên Bắc ngồi ở nơi bàn làm việc, trong lòng không khỏi sửng sốt, cô cảm thấy anh có chút kỳ quái, khóe mắt rất đỏ, thần sắc đột ngột khiến cô ngay cả cô cũng nhận ra.
Vân Chức vốn có thể đi vào, nhưng đột nhiên nhớ đến vị hôn thê đang đứng bên cạnh cô đây, khiến cô hơi khựng lại.
Hai người cùng đứng ở trước cửa, là khách thì cũng vẫn phải biết chừng mực, nếu mà cô thể hiện ra quá thân thuộc, khiến mối quan hệ tình cảm của thái tử gia bất hòa thì phải làm sao, khiêm tốn luôn tốt hơn.
Cô lặng lẽ lùi ra một bước, khách sáo và bộc trực đưa tay lên, lịch sự hỏi “Tôi không gấp, cô trước đi?”
Cơ thể được phủ một lớp quần áo của Tần Nghiên Bắc không nhìn ra được chút bất thường nào, nhưng phần cổ và cổ tay lộ ra ngoài nổi rõ gân xanh, giữa hai hàm răng bị nén lại dần dần tràn ra một luồng khí.
Ngay khi nhìn thấy Vân Chức, những sự bức rức vốn nên được tiêu tan, nhưng cô lại đứng trước cửa, như thể nhường ra một cách tùy ý, nhường lại vị trí, thử tác hợp cho anh cùng một người phụ nữ không chút liên quan nào.
Vân Chức luôn ngoan ngoãn, không tranh không giành, yên lặng ở bên cạnh anh, nhưng sự ngoan ngoãn bây giờ, giống như một vũ khí sắc bén đầy ngạnh, nó đâm thẳng vào cơ thể anh không chút do dự, đâm tới chỗ sâu nhất.
Cho đến khi ... Anh không thể nhớ được cái ngày mà cái lỗ to như vậy đã xuyên qua trái tim.
Cô thật sự không quan tâm đến anh sao.
Dù…..
Dù tin tức Trình Quyết vừa điều tra được là thật, từ ngày đầu quen biết, có lẽ toàn bộ đều là trùng hợp, có lẽ ban đầu chính Tần Chấn đã giăng bẫy để đánh lừa anh ngay từ đầu, anh thật sự luôn hiểu lầm Vân Chức.
Trước khi cô với anh là không quen không biết.
Cô chưa bao giờ có ý định sẽ câu dẫn anh.
Cô trong sạch, tất cả sự ngây thơ trẻ con đều là sự thật, chưa bao giờ dùng thủ đoạn với anh.
Điều đó có thể đại diện cho sự quan tâm và tình yêu mà anh cảm nhận được, sự quan tâm của cô dành cho anh, nỗi buồn và niềm vui của cô, sự hi sinh vô điều kiện của cô dành cho anh, những cái chạm, những cái ôm và nụ hôn của cô, tất cả đều