CHAP 12: BẢN NHẠC…LỖI 1 NHỊP
Sau khi nghe cô hầu gái nói thế,nó lái xe vào trường tìm Gia Bảo,không biết sao khi nghỉ tới hình ảnh anh thất vọng,tự mặc quần áo,quay đi,nó đau sót lòng…nó cũng không hiểu rỏ cảm giác của bản thân…chỉ biết bây giờ nó cần lao xe thật nhanh…để gặp Gia Bảo…Đến trường,nó chạy đi khắp nơi tìm anh,Troy School quá rộng,hôm nay lại là thứ 7,không phải ngày học,mọi người giờ này chỉ đến trường hội họp câu lạc bộ…hội vẽ tranh đang tập trung ở ngoài vẻ ngoại cảnh…nhưng nó không thấy anh đâu…nó liền nghỉ đến 1 nơi…
-…Gia…-nó đang định gọi lớn nhưng đã kịp phanh lại,quả không ngoài dự đoán,anh đang ở phòng vẽ tranh,mà không phải có mình anh còn có…Hoàng Vủ Bội,2 người đang chăm chú vẽ lại 1 tượng gổ đang đặt trên bàn,tuy là tập trung,nhưng lâu lâu lại ngước lên nhìn nhau khẻ mỉm cười,2 người khoác lên mình đồng phục học sinh tươm tấc,chàng trai với gương mặt lạnh và đẹp như bước ra từ truyện tranh,cô gái với mái tóc đen,khí chất dịu dàng như cơn gió,ánh mắt họ nhìn nhau thì vô cùng dịu dàng,trông họ rất xứng đôi
-Mẹ kiếp-nó khẻ kêu lên rồi quay lưng bước đi…nó không về nhà,nó đến phòng đàn,nơi hội hợp của của câu lạc bộ Dương cầm,nhưng nó chưa đến lần nào,trừ lần…với Gia Kỳ…
KÉT
~ Nó khẻ mở cửa bước vào phòng học nhạc,1 bản nhạc vang lên,1 bản nhạc mang âm hưởng nhẹ nhàng,tiếng đàn rất trong rất tươi sáng,nhưng nếu nghe kĩ có thể thấy được bên trong bản nhạc mang 1 nổi buồn,nỗi đau và đặc biệt giữa bài hát,tại nốt la,trong lần cao độ thứ 2 đều bị lỗi…âm nhạc mang những điểm như thế chỉ có…1 người
- Anh vẫn sai nốt la,ở cao độ thứ 2…-nó khoanh tay lại,tựa vào cửa nhìn vào người đang đàn nói…
-…Và chỉ có em,mới nhận ra điều đó…
-…Vì em cũng có âm cảm tuyệt đối giốg anh …Gia Kỳ…-nó bước tới,cuối xuống ôm lấy cổ anh từ phía sau
-…Nhưng em chỉ luôn thích những…phím đen…- Gia Kỳ đưa 1 tay nắm lấy tay nó…1 tay đàn theo 1 bản nhạc nào đó…
-Đó là sở thích của em…anh không thấy nó rất giống em sao…1 thứ mà luôn khiến người ta sợ hải…-nó lay lay mấy ngón tay của Gia Kỳ,cọ cọ má mình vào mặt cậu…
-Nhưng em là thứ anh tìm kím…thứ mà anh luôn e ngại…màu đen trong anh…chính em làm anh nhìn vào nó…-Gia Kỳ dùng bàn tay đang nắm tay nó sờ lên má nó,áp sát mặt nó vào mặt mình hơn,khẻ âu yếm,tay nó cũng khẻ vuốt ve cổ anh…
-…Nên lần đầu nhìn thấy anh…em đã nhìn thấy được thứ đó trong anh…1 thứ rất giống em…em muốn nắm lấy anh thật chặc…-cọ mũi vào mặt Gia Kỳ,nhẹ nhàng hôn lên má cậu…
-…Chứ không phải em đã nói rằng anh là người đẹp trai nhất em từng gặp…em muốn kết hôn với anh sao?- Gia kỳ giễu cợt