CHAP 23: BẦU TRỜI TRƯỚC CƠN BẢO…THƯỜNG RẤT BÌNH YÊN…
Bây giờ nó mới cảm nhận được cái điên của Gia Bảo,nói đi là kéo nó lên phòng thay quần áo rồi đi ngay…Gìơ nó mới phát hiện ra tài lái xe của Gia Bảo chẵng thua kém gì nó…2 tụi nó chạy đến 1 bờ biển ở ngoại ô…
-…wow…wow…wow…- Nó như chìm đắm trong cảnh đẹp trước mắt,biển xanh biếc,rất trong,rộng vô tận,đây là 1 vùng biển chưa ai khám phá ra,rất yên tỉnh,rất tự nhiên,bên trên bầu trời trong xanh,gợn 1 chút mây với những chú chim hãi âu bay qua bay lại…thời tiếc hôm nay rất tốt…cái lạnh dìu dịu với những tia nắng dịu nhẹ,ấm áp,tâm trạng nó phấn chấn lên hẳn
-…Thích lắm sao?hihihi – Gia Bảo bật cười vì bộ dạng bây giờ của nó,nụ cười nó bây giờ làm anh nhớ đến cô mèo trắng ngây thơ hôm đó,nụ cười rất đẹp,rất trong,sáng hơn cả ánh sáng mặt trời,lung kinh hơn cả pha lê…tóm lại là đẹp đến mê đắm lòng người…anh thật không hiểu rằng,cô bé ngây thơ lúc này và cô gái thông minh sắc sảo,hấp dẫn người khác thường ngày,ai mới là con người thật của nó…
-…Thích…thích…thích lắm…anh không thấy thế sao?…anh xem này cát này như pha lê ấy…- Nó nói xong cởi bỏ dép,cởi áo khoác ngoài,để lộ làn da trắng nõn,bờ vai mịn màn trên chiếc áo 2 dây màu trắng ngắn củn cỡn dưới chân ngực,để lộ toàn bộ vùng eo nhỏ xíu trắng nỏn,đến mức người khác phải thốt lên ,vòng 1 căng tròn,vung cao như quả núi…và chiếc quần short siêu ngắn,để lộ cặp chân dài miên man,trắng mịn,và bàn chân nhỏ nhắn với móng chân sơn đen rất kỉ lưỡng…vì nó cảm thấy kín đáo 1 chút sẽ hấp dẫn hơn mặc bikini…Gia Bảo nhìn thấy chỉ muốn vòng tay qua vòng eo kia…vùi đầu vào bầu ngực kia…được đôi chân kia vòng qua người mình…
-…Em đang làm gì thế…?điên à? Có đứng im 1 chổ không nào…- Gia Bảo phì cười khi thấy nó chân trần chạy vòng vòng,khua tay,khua chân vô cùng buồn cười…
- Không thích…không thích…có giỏi chạy qua đây bắt em…- Nó lè lưỡi rồi chạy đi…nhưng không thể chạy thoát Gia Bảo,anh nhanh chóng ôm chầm lấy tay nó từ phía sau…kéo nó vào lòng,hôn đắm đuối…nụ hôn rất ngọt ngào…rất lâu…rất sâu…đầu óc nó quay cuồng…không còn nghe thấh gì xung quay…hoàn toàn hoà quyên hơi thở vào hơi thở của Gia Bảo…2 tay Gia Bảo đang siết chặc lấy nó,chợt thả lỏng,mò mẫn khắp người nó,lần lên ngực…lần xuống dưới bụng….nó thấy tay Gia Bảo ngày càng quá trớn…mới thức tĩnh đẫy Gia Bảo ra đùa nghịch…chạy đi-…Này…này…,đừng nói anh muốn làm ngay tại đây hả?…thôi…bẩn lắm…bắt em đi…nếu không bắt được tối nay…em không cho động vào em…
-…Định cấm cửa anh nữa hả?đừng có mơ…- Nói rồi Gia Bảo đuổi theo nó,kéo nó ngã lăn quay xuống đất,cả hai lăn lộn hôn lấy nhau như cắn xé…thi nhau âu yếm…
-…Này chết anh này…- Nó thừa cơ hội đang nằm trên người Gia Bảo,ngồi dậy hất nước vào mắt Gia Bảo…
-…Dám bắt nạt anh hả?cho em chết…- Nói xong Gia Bảo cũng ngồi dậy hất nước vào người nó…
Bọn nó cứ thế hất nước lẫn nhau…ruợt đuổi nhau…cứ bắt được nhau là ôm…là hôn…là âu yếm…sờ mó nhau say đắm…Nó thì không ngừng phóng lên lưng để Gia Bảo cõng chạy qua chạy lại…còn Gia Bảo thì cứ đuổi lấy nó bồng lên,vác lên thảy xuống nước…sau đó bọn nó nắm tay nhau chạy xuống nước đùa giỡn,âu yếm…
-…Lạnh không,anh đưa em đến chổ này chơi?- Gia Bảo dẫn nó,rồi sách đồ tiến đến 1 căn nhà gỗ khá nhỏ xíu ven biển
-…Đây là đâu thế?
-…Đây là do 8 bọn anh xây 5 năm trước,lúc 13 tuổi…- Gia Bảo nhìn vào căn nhà trầm tư nói…
-…8 người?…-bây giờ nó mới để ý căn nhà rất đẹp,rất sạch sẽ,gọn gàng,khắp nhà treo đầy những chuông gió bằng vỏ sò rất đẹp…còn rất tơm mùi hương của gỗ..
-…Ừ,anh,Gia Kỳ,Văn Minh,Tử Khiêm,Lạc Phong,Vũ Bội,Lập Ngân và em gái Tử Khiêm…Nhã Văn…nhưng kể từ tai nạn của Nhã Văn 3 năm trước,bọn anh không còn chơi với nhau như trước nữa,cũng không còn đến đây…
-…Vậy sao