15 phút sau
Một chiếc cadilac vòng từ bên đường xong cua gắt đỗ trước nhà hàng L’mierri, Nhâm Cảnh Thâm an nhàn bước xuống, đôi chân mang boost màu nâu da, nhìn quanh một lượt rồi bước vào quầy lễ tân.
Dịch vụ ở đây rất tốt, không mất quá nhiều thời gian, nam nhân đã lên được nơi mình cần đến
Triết Thẩm Diên đang ngồi ngoài bàn ăn, thỉnh thoảng lại bóp tay rồi nhìn vào đồng hồ, lẩm bẩm:
- Sao lâu thế không biết? Hay là...!
Một dòng suy nghĩ không mấy đúng ý hiện ra khiến Thẩm Diên nóng ruột, quyết định đứng lên đi về phía nhà vệ sinh.
Nam nhân mới quay ngược người lại, toan bước đi thì bị chắn ngang bởi một bóng người cao lớn khác, người họ Triết kia bỗng bàng hoàng, ngồi phịch xuống ghế, nói lắp:
- A..anh..anh Nhâm?
Nhâm Cảnh Thâm khác với vẻ thốt thoảng kia thì bình tĩnh đến lạ, hắn còn dư sức nở một nụ cười trên môi, đi sang phía đối diện Thẩm Diên, kéo ghế ra ngồi xuống hưởng thụ.
Xong xuôi quay ra nhìn Thẩm Diên, cười cười:
- Cậu có chuyện gì mà bất ngờ đến thế? Đừng nhìn tôi chằm chằm như vậy...!cẩn thận đôi mắt không còn thấy ánh sáng nữa đâu
Triết Thẩm Diên nghe vậy liền thức tỉnh trở lại, không dưng tên kì đà này xuất hiện, không biết hắn có kế hoạch hay phá bĩnh gì không nhưng thành công khiến Thẩm Diên lộ ra vài phần lo âu.
Anh ta mất tự nhiên hẳn đi, kiếm cớ một cách chống chế:
- À..em..
em thấy thắc mắc vì anh đến đây thôi? Liệu có chuyện gì không anh nhỉ? Em với..
Tình Nhu đang dùng bữa
Nhâm Cảnh Thâm nhìn quanh một lượt xuống bàn ăn, Tình Nhu uống hết li rượu trong khi trên dĩa vẫn còn thức ăn gần như nguyên vẹn.
Điều này là không đúng vì “em gái nuôi” của hắn luôn ăn trước, có rượu thì chỉ nhấp rất ít chứ không uống cạn cả li bao giờ.
Nam nhân lờ mờ đoán ra sự tình không hay, đáp:
- Tôi tới đón Tình Nhu
Triết Thẩm Diên nghe đến đây liền thất vọng cùng cực, lòng anh ta nóng lên hừng hực, bây giờ thì cầu mong nữ nhân kia ở tiệt trong nhà vệ sinh, tốt nhất đừng ra vào lúc này.
Nam nhân gặng hỏi:
- Tại sao vậy ạ? Có chuyện gì mà anh cất công đến hẳn đây sao? Nhưng em với cô ấy còn chưa dùng xong bữa nữa...!Hay tí nữa...!
Điều Thẩm Diên muốn đã không thành, giọng Tình Nhu gọi ới ra chặn họng anh ta lại, hồ hởi đáp:
- Anh hai, anh đến rồi sao?
Khác với vẻ hằm hè khi đối chất với Thẩm Diên thì bây giờ ánh mắt Cảnh Thâm quay sang nhìn cô ôn nhu, hắn đứng lên, lấy chiếc áo lông của nữ nhân đang vắt sau ghế, khoác lên cho cô rồi nháy mắt với vật nhỏ, nói:
- Nào, chúng ta về...!Ba mẹ đã gọi anh bảo hôm nay có việc gấp cần bàn với chúng ta đấy
Tình Nhu thở hắt ra, điều hòa nhịp hô hấp, khuôn mặt nóng bừng đỏ lên đã được táp nước lạnh nhưng có lẽ chỉ dịu đi vài phần.
Nữ nhân gật gù rồi quay sang nhìn Thẩm Diên, khuôn mặt nam nhân này trố ra nhìn cảnh tượng trước mặt, như còn thoảng thốt không nói nên lời.
Cô nói:
- Anh Thẩm Diên, em xin lỗi vì phải về sớm thế này...!Anh thông cảm cho em nhé
Không thể chần chừ thêm một giây nào nữa, Tình Nhu dứt khoát cùng Nhâm Cảnh Thâm rời khỏi đây, trước đó Thẩm Diên vẫn