Nhâm Cảnh Thâm ra vào như con thú đang ăn róc đến xương thịt của con mồi, mặc cho Tình Nhu đã nức nở dưới thân mình nhưng hắn hoàn toàn bỏ ngoài tai.
Cơ thể Tình Nhu đến giờ có chút giải tỏa nhưng vẫn nặng trình trịch, cô không biết tại sao, cảm giác thỏa mãn không lên tới.
Ngược lại, Nhâm Cảnh Thâm lại có vẻ thoải mái hơn chút, hắn vẫn chăm chăm vào mục tiêu trước mặt, sau cùng, gậy lớn đâm lên một vật cản mong mỏng phía trong nộn ng**ệt, bấy giờ cả cô cùng hắn bỗng thở hắt ra cùng nhịp với nhau.
Mùi sắt bắt đầu thoang thoảng, một dòng chất lỏng nóng hổi bao quanh lấy vật hùng vĩ kia của Cảnh Thâm, bây giờ mới thấy khuôn mặt nam nhân cười nhẹ, lẩm bẩm:
- Đây rồi...!
Tình Nhu bên dưới cũng biết đó là gì, vậy là lần đầu tiên này của nữ nhân đã thuộc về hắn, người anh trai nuôi...!Tình Nhu rối bời, trong lòng dấy lên nỗi lo nhè nhẹ, rồi đây ông bà Nhâm biết chuyện, họ sẽ cảm thấy như nào đây.
Đang loạn trí trong mớ suy nghĩ ấy, chất giọng khàn khàn của Cảnh Thâm vang lên, kéo cô trở lại thực tại:
- Tiểu Nhu...!em có cảm nhận được thứ chất lỏng ấy không? Chúng đang len lỏi chảy dọc bên đùi non của em...!và thấm đẫm lên cả tôi
Tình Nhu xấu hổ, ủy khuất cắn răng vào chiếc chăn bông bên cạnh, nhất quyết không nhìn đối diện nam nhân, không mở lời đáp lại hắn.
Ngược lại, trong màn đêm tối, ánh mắt Cảnh Thâm đỏ rực nhìn xuống nữ nhân, ánh trăng bên ngoài cửa sổ hắt vào khiến cơ thể cô sáng loáng lên như mảnh gương được phản chiếu.
Vì thân thể một màu trắng sáng nên hai hạt đậu hồng đỏ chính là điểm nhấn, xuống dưới một chút, một mảng ga thấm đỏ lại như bức tranh nghệ thuật
Bàn tay nam nhân từ từ vuốt gọn mái tóc đang rũ che hết mặt của vật nhỏ, bàn tay thô ráp nựng vào má Tình Nhu, hắn cúi xuống hôn dưới dái tai rồi lại bắt đầu vê lấy hai hạt đậu trên n*m ng*c.
Tình Nhu không chịu nổi mà buông chăn ra, đầu cố nghiêng đi né tránh, phát ra vài tiếng rên khẽ:
- Hmm...um..
Tiếng kêu ngắt quãng rồi lại vang lên như trêu đùa đôi tai hắn, Nhâm Cảnh Thâm bỉ ổi, nói:
- Tiểu Nhu...!ban nãy chắc em có chút đau vì lớp màng đó tôi chưa mạnh mẽ từ đầu để “phá” đi.
Nhưng từ bây giờ sẽ không còn nữa, tôi đã nói là không làm tổn hại đến em, tôi chỉ muốn em được vui và thỏa mãn...!
Nữ nhân giật mình, quay ngắt sang nhìn hắn, những tưởng là đã dừng lại rồi chứ? Sao nam nhân này vẫn có ý đồ tiếp tục? Bàn tay Tình Nhu hơi ẩn lên vòm ngực của “anh hai”, cổ họng từ từ lên tiếng:
- Ah..
anh..đừng
Hai bàn tay hắn bắt đầu nhào nặn đến mạnh, các ngón tay phân bố đều, ngón trỏ và ngón giữa đan hai bên n*m, để hạt ngọc hồng chen vào giữa, sau cùng hai ngón tay vê dọc rồi thi thoảng ấn thụt đầu t* xuống.
Trong tình cảnh này, đôi gò bồng của Tình Nhu bỗng lớn hơn một chút vì lồng ng*c hấp hối đẩy lên cao, hai viên ngọc phình đại lên trước lực se mạnh của Cảnh Thâm.
Nam nhân nhìn xuống đầy thích thú, hắn ngậm lấy một bên ng*c, lưỡi mềm liếm láp xung quanh, vẫn là trò nghịch ngợm ấy, thi thoảng cắn nhẹ vào n*m t*, kéo căng bầu ng*c lên rồi nhả ra bất ngờ để cả bầu rung rung như thạch.
Tình Nhu xấu hổ, nước mắt tèm lem từ nãy, van:
-