Nam nhân rờ một ngón tay vuốt một dọc nộn th*t, đầu ngón thô ráp mơn trớn lên lớp th*t mềm mại khiến Tình Nhu thở hắt thật mạnh.
Bình thường tư m*t này chỉ phớt hồng nhẹ nhưng vì chịu cuộc luận động mạnh hồi sáng, đến giờ vẫn chưa hết xót nên chuyển màu đỏ au.
Ánh mắt Nhâm Cảnh Thâm đê mê nhìn xuống, trầm mặc:
- Tiểu Nhu...!trông em không còn sức nhưng nơi này có vẻ vẫn tham lam nhỉ?
Để chứng minh cho câu nói ấy của mình, Nhâm Cảnh Thâm đưa một ngón tay lân la vào h**ệt nhỏ, ngay tức khắc, hàng ngàn cái miệng th*t đã lao vào mút mát, cửa h**ệt cũng co rút chặt để ẩn sâu được ngón tay Cảnh Thâm vào trong.
Tình Nhu vừa lạnh vừa xấu hổ, cô quơ lấy chiếc áo che kín thân trên, chân cẳng cũng nhùng nhằng muốn thoát ra mà lực tay tên này quá mạnh.
Trông thấy tiểu thỏ nghịch ngợm muốn trốn, bàn tay nam nhân đã bấu chặt vào bắp chân cô một cái rất đau, thẳng thừng vắt dựng lên vai mình, đe dọa:
- Tình Nhu...!em muốn tôi “phạt” chết em không? Ở tư thế này tôi tin là có thể “đ*m” em được sâu hơn nữa đấy..
ha
Ánh mắt hắn đã tối mờ mọi thứ xung quanh, duy chỉ có Tình Nhu là thứ thu hút hắn, cơ thể cô ngọ nguậy như viên ngọc trai cố lăn đi khỏi bàn tay của Nhâm Cảnh Thâm vậy.
Tình Nhu nghiêng đầu hẳn một bên, nỉ non:
- Hức..hức...!anh..buông tha em đi mà..
Nam nhân bỉ ổi đưa thêm một ngón nữa vào, mặt dày đáp:
- Em thật là...!tôi cũng muốn rút tay ra nhưng miệng dưới lại ngậm chặt như này, sao tôi có thể đây?
Lời hắn nói không chỉ tác động đến thính giác của Tình Nhu mà còn để cho trí óc nữ nhân mường tượng ra mấy khung cảnh ái muội.
Đầu óc bị nghĩ đến mấy thứ đó thì liền tự tủi hổ với bản thân, h**ệt nhỏ bên dưới chịu kích th*ch mà siết chặt hai ngón tay của nam nhân hơn nữa, d*ch thủ* rỉ ra thành đường thẳng rơi xuống sàn
Trêu đùa vật nhỏ một chút rất vui và được nhìn dáng vẻ cô ủy khuất khiến Nhâm Cảnh Thâm như được phục tụng giống bậc đế vương vậy.
Hắn liếc nhìn sang đĩa nho, chỉ là vô tình liếc qua mà trong đầu lại nảy sinh suy nghĩ muốn nhục d*c vật nhỏ đến điên rồ rồi
Nam nhân kéo Tình Nhu ngồi thẳng dậy, không báo lời nào mà cưỡng hôn cô thật mạnh mẽ, ngón tay tự nhiên rút ra khỏi h**ệt nhỏ rồi vặt một quả nho trên chùm.
Hắn cầm trên tay chuẩn bị, sau cùng dứt môi Tình Nhu ra, khàn giọng:
- Nào Tiểu Nhu...!“làm” nát thứ này cho tôi
Tình Nhu cơ hồ không hiểu, còn đang quay cuồng khó thở thì bên dưới liền cảm lạnh một thứ lạnh buốt đang nén chặt dưới cửa huy*t.
Nữ nhân theo phản xạ nhìn xuống, ngón tay Nhâm Cảnh Thâm cầm theo quả nho đang nhét vào cửa m*nh của cô, thứ quả mới được lấy ra từ tủ lạnh nên đã khiến cả tư m*t này lạnh run lên
Tình Nhu sợ hãi, cô bối rối:
- Ưm...ah..anh..sao anh...!
Nhâm Cảnh Thâm thích thú với kiểu này, hắn nhét một cách từ tốn và dè chừng, cũng