Thật ra lúc đầu tâm tư của Chu Uyển Doanh đối với Tạ Lẫm cũng không đơn thuần cho lắm.
Khi đó cô bước vào giới giải trí cũng đã được ba năm, hai năm đầu, phần lớn thời gian cô đều dùng để đóng vai phụ.
Đã từng diễn qua rất nhiều nhân vật, nhưng đa số đều không có tên tuổi. Trở thành một tấm phông nền không có cảnh quay, vừa xuất hiện đã trở thành một cái xác, cũng từng trở thành người đóng thế cho diễn viên nữ.
Ngày sinh nhật tuổi mười tám, bởi vì đóng thế cho một nữ diễn viên cưỡi ngựa nhưng lại bất cẩn nên đã ngã từ trên lưng ngựa xuống. Lúc đó cô bị gãy một cái xương sườn.
Cô luôn nhớ rất rõ, ngày sinh nhật ấy, cô đã trải qua nó một mình trong bệnh viện.
Tới năm cô mười chín tuổi, cô bắt đầu chạy vặt cho các hãng phim lớn, ngẫu nhiên lấy được nhân vật có dăm ba lời thoại, nhưng nó có thể khiến cô vui vẻ rất lâu.
Năm ấy, vận may của cô đến rồi lại đi, sau khi trải qua mấy chục lần đến đoàn phim thử vai, cuối cùng cô cũng lấy được vai nữ số năm trong một bộ điện ảnh.
Tuy chỉ xuất hiện hai ba phút trên màn ảnh, nhưng điện ảnh đó cũng có nhà sản xuất lớn, cảnh quay hai ba phút kia đối với cô mà nói đã là vận may lớn lắm rồi.
Cô đã diễn rất nghiêm túc, chờ đến khi bộ điện ảnh đó được công chiếu, cô lặng lẽ lên Weibo tìm kiếm tên vai diễn của bản thân.
Tuy rằng mức độ thảo luận rất thấp, nhưng thỉnh thoảng cô vẫn thấy một hai câu khen vai diễn của cô xinh đẹp, diễn tốt, điều đó có thể khiến cô hạnh phúc cả đêm không tài nào ngủ được.
Sau khi có bộ điện ảnh này, cuối cùng công ty giải trí cũng nhìn thấy cô.
Năm đó, cô ký hợp đồng với công ty giải trí Thiên Vũ, cô được giao cho người quản lý Trương Nguyệt.
Ban đầu, cô cho rằng sau khi ký hợp đồng với công ty, cô sẽ lần lượt nhận được tí tài nguyên, ít nhất không cần tự mình ra ngoài tìm đất diễn.
Nhưng sự thật lại không tốt đẹp như những gì cô tưởng tượng.
Sau khi ký hợp đồng, công ty đối với cô chính là trạng thái nuôi thả. Dưới trướng quản lý Trương Nguyệt dẫn dắt rất nhiều nghệ sĩ, trong đó không thiếu mấy ngôi sao trẻ tuổi trong làng giải trí, còn có một ít nghệ sĩ đang lên với số lượng fans đông đảo.
Cô là một người vô hình trong giới giải trí, ngay cả tên còn không biết, vốn sẽ không có tài nguyên rơi xuống đầu mình.
Sau khi thấy rõ hiện thực, cô lại tự thân đi ra ngoài tìm đất diễn.
Mệt nhất là khi, một ngày phải chạy đến mấy đoàn phim để thử vai. Nhưng hầu hết thời gian, kết quả của buổi thử vai không đều không được tốt, bởi vì rất nhiều nhân vật căn bản đều đã được phân trong nội bộ, casting cũng chỉ là một trình tự.
Đến nước này rồi, kỳ thật cô không nghĩ tới sẽ có vận may rơi xuống người mình.
Mãi đến khi Tập đoàn Hoàn Ảnh lên kế hoạch quay một bộ điện ảnh mới, buổi casting mới được công khai.
Lúc ấy Chu Uyển Doanh nhìn thấy Tập đoàn Hoàn Ảnh thông báo tuyển diễn viên, vốn dĩ cô không ôm bất kỳ hy vọng nào.
Rốt cuộc bộ điện ảnh được Hoàn Ảnh đầu tư thì dù có là nghệ sĩ hạng A cũng sẽ đâm đầu để được đi diễn. Huống chi, tác phẩm lần này là của đạo diễn Mạnh Lan.
Hoàn Ảnh đầu tư, còn được Mạnh Lan đạo diễn, dù chưa bắt đầu quay chụp, nhưng đã có thể kết luận bộ phim này đang nhắm vào mục đích giành giải.
Có thể là một bom tấn, lại là bộ điện ảnh có thể lấy giải, tất nhiên phải đâm đầu rồi.
Chu Uyển Doanh đi cast với tâm thế cho biết thôi, vốn nghĩ rằng mình sẽ rớt ở vòng đầu tiên, ai ngờ trời cao ưu ái cô, thế nhưng để cô một mạch tiến vào vòng ba.
Khi đến vòng thử vai cuối cùng, chỉ còn lại ba diễn viên. Trong đó ngoài cô ra thì hai diễn viên khác đều là nghệ sĩ nổi tiếng trong showbiz, đặt trong một dịp bình thường, Chu Uyển Doanh vốn không có tư cách đứng cạnh các cô ấy.
Khi vòng thử vai cuối cùng kết thúc, Chu Uyển Doanh cũng không ôm bất cứ hy vọng nào, sau khi về nhà lại tiếp tục nộp hồ sơ, chuẩn bị đến đoàn phim khác thử vai.
Mãi đến ba ngày sau, chị quản lý Trương Nguyệt bỗng nhiên gọi điện thoại cho cô, khi chị ta nói cho cô biết cô đã được đạo diễn Mạnh Lan lựa chọn, trở thành nữ chính của bộ điện ảnh mới, cô lại cho rằng mình đang nằm mơ. Mong mọi người đọc ở trang chính chủ Luvevaland.co để ủng hộ nhóm dịch nhé.
Trong điện thoại Trương Nguyệt có nói: “Bây giờ cô đến công ty, mặc đẹp xíu, buổi tối tôi dẫn cô dự một bữa tiệc.”
Cô như chìm trong giấc mộng, mặc vào một chiếc váy xanh nhạt và giày cao gót, xong xuôi cô vội vã bắt xe chạy đến công ty.
Tháng tám ở Bắc Thành rất nóng bức, trong lòng cô không kìm nén được sự vui sướng và hưng phấn. Khi cô đến công ty, bởi cô quá vui vẻ nên gương mặt cũng bị nóng đến đỏ bừng.
Đi thang máy đến tầng mười bảy, từ thang máy đi ra, lúc cô chuẩn bị đi tìm Trương Nguyệt thì đụng trúng Nhan Khanh đang nổi giận đùng đùng đi ra từ trong văn phòng Trương Nguyệt.
Chu Uyển Doanh nhìn thấy khuôn mặt tức giận của Nhan Khánh thì cô vô thức nắm lấy góc váy, đứng qua bên cạnh theo bản năng, nhường đường cho cô ta.
Nhưng Nhan Khanh lại đi thẳng tới phía cô, đứng ở trước mặt cô rồi tát cô một cái mà không nói một lời.
Chu Uyển Doanh bị cái tát này làm cho choáng váng, gương mặt trắng nõn hiện lên dấu của một bàn tay.
Nửa bên má cô vừa đau vừa nóng rát, cô ngẩng đầu không thể tin được nhìn Nhan Khanh.
Nhưng có vẻ cái tát này vẫn không thể làm cho Nhan Khanh nguôi giận, cô ta lại giơ tay lên, chuẩn bị cho cô một bạt tai thứ hai.
Trợ lý phía sau vội vàng ngăn cô ta lại, nhỏ giọng nói: “Thôi thôi, còn ở công ty, bị nhiều người nhìn như thế.”
Lần này, Trương Nguyệt cũng từ trong văn phòng bước ra, nhìn thấy dấu tay trên má Chu Uyển Doanh, nhíu mày, rồi quở mắng: “Ồn ào đủ chưa!”
Nhan Khanh cắn chặt răng, hung hăng nhìn chằm chằm Chu Uyển Doanh, rồi nói một câu: “Cô đợi đấy.”
Nói xong, cô ta xoay người tức giận rời đi.
*
Nhan Khanh đi rồi, Trương Nguyệt nhìn thoáng qua Chu Uyển Doanh vẫn còn đang sững người: “Đi vào với tôi.”
Chu Uyển Doanh lặng lẽ nén nước mắt xuống, đi theo Trương Nguyệt vào văn phòng.
Trương Nguyệt liếc bên má có dấu tay đang sưng lên của Chu Uyển Doanh, sau đó phân phó trợ lý, nói: “Đi tìm hai túi chườm đá tới đây.”
Sau khi trợ lý rời khỏi đây, Trương Nguyệt mới ngồi vào chiếc ghế văn phòng, nói: “Cô cũng đừng trách Nhan Khanh. Vốn dĩ cô ấy nhất định muốn mình phải có được vai diễn này, nên sau đó đã bỏ ra rất nhiều công sức. Giữa chừng bị cô đoạt mất vai diễn nên cô ấy tức giận cũng là điều khó tránh khỏi.”
Cô ngẩng đầu nhìn Chu Uyển Doanh, ổn định một lúc rồi nói: “Hơn nữa tôi nói thật, tôi cũng không ngờ cô lại có thể lấy được vai diễn này.”
Cô nhìn khuôn mặt xinh đẹp trắng nõn của Chu Uyển Doanh, bỗng nhiên tò mò hỏi một câu: “Phía sau cô có người nào đó chống lưng đúng không?”
Ba năm Chu Uyển Doanh ở trong giới giải trí nên cô hiểu những lời Trương Nguyệt nói đang có ý gì, cô lắc đầu nói: “Không có.”
Nếu phía sau cô có người giúp đỡ, cô sẽ không đến mức ba năm trời vẫn phải tự tìm đất diễn, chạy đến các đoàn phim thử vai.
Trương Nguyệt nhìn cô, vẻ mặt có chút suy tư gật đầu.
Vừa hay trợ lý cầm hai túi chườm đá đi vào, Trương Nguyệt nói: “Xử lý vết thương trên mặt trước cái đã, lát nữa còn phải mang cô đi gặp nhà đầu tư.”
*
Từ lúc cô được debut tới nay, đây là lần đầu tiên cô tham gia party.
Kỳ thật trong lòng cô đang rất sợ hãi, buổi chiều khi đang trên đường đi đến nhà hàng với Trương Nguyệt, cô luôn mắt chặt túi trong tay. Cơ thể cô cũng hoàn toàn lâm vào trạng thái chuẩn bị chiến đấu.
Có lẽ Trương Nguyệt nhận ra cô đang khẩn trương, nói: “Ăn một bữa cơm mà thôi, cũng không phải kêu cô đi bồi rượu, đừng có làm như thế khi ở trong bàn tiệc. Lát nữa thấy người ta, hào phóng chút, nếu có ai muốn nâng ly với cô, không được phép từ chối, nên uống thì hãy uống.”
Chu Uyển Doanh lập tức luống cuống, ngẩng đầu nhìn về phía Trương Nguyệt, nói: “Tôi không biết uống rượu.”
Trương Nguyệt