Khi biết bố nuôi gọi cô,Uyển Linh đứng dậy rời giường xuống phòng khách.
Xuống tới cô mới biết không chỉ có bố mẹ và chị hai mà còn có một người đàn ông lạ mặt,cô cúi đầu chào theo phép lịch sự.
Thấy cô đứng sững người một chỗ,bối nuôi liền lên tiếp :"Con gái,ngồi xuống đây ta giới thiệu với con người này".
Cô bước lại ngồi gần ông:"Đây là anh Lục Nam Thần,trưởng nam nhà họ Lục"
"Giới thiệu với cháu,đây là con gái thứ của ta,Vương Uyển Linh " - ông quay sang nói với anh.
Lục Nam Thần mỉm cười gật đầu chào cô,mãi về sau này nụ cười ấy vẫn là động lực,là niềm an ủi nhiều lần giúp Uyển Linh sau mỗi lần bị anh đối xử tàn nhẫn,lạnh lùng.
Có thể nói ông trời đã quá thiên vị cho anh từ gia thế đến ngoại hình đều rất tốt:thân hình cao lớn,bờ vai rộng,làn da màu đồng khỏe khoắn,khuôn mặt điển trai.
Trên người toát ra khí thế khiến người tiếp xúc phải e sợ nhưng vẫn muốn tới gần, đây hẳn là "mẫu người đàn ông vàng trong mắt phụ nữ" (Tác giả: Bên ngoài đẹp trai,bên trong nhiều tiền chị em nào mà chả mêeeeeee^~^).
Ngày hôm đó,bố mẹ nuôi đã giữ mãi anh mới chịu ở lại chơi và ăn tối cùng gia đình cô.
Trong bàn ăn hôm ấy,cô đã biết thêm rất nhiều điều về anh: Nam Thần rất ít nói, lạnh lùng và trầm lặng gần như anh chỉ nói chuyện khi cần đáp lại lời mọi người hỏi.
Dùng bữa xong,tất cả cùng nhau ra phòng khác ngồi nói chuyện,xem ti vi và ăn hoa quả;ngồi được một lúc anh cũng xin phép bố mẹ nuôi và tạm biệt 2 chị em cô ra về.
Từ lần gặp gỡ đó,Uyển Linh đem lòng cảm mến Nam Thần,anh cũng thường tới nhà trở hai chị em cô đi chơi vào cuối tuần,ban đầu cô thấy lạ,nhưng về sau hỏi mấy cô giúp việc thì biết được:hai gia tộc Lục - Vương có mối quan hệ thân thiết,từ trước đã vậy nên việc anh hay lui tới nhà cô chơi cũng là chuyện dễ hiểu.
Trong những lần đi chơi,Uyển