“A a a, chị, chị mau xem nè!”
Xe bảo mẫu đang trên đường tới đoàn làm phim.
Khoảng cách từ Trang viên Hoa Hồng có hơi xa, cần phải dậy trước nửa tiếng.
Vì vậy, Ninh Già Dạng mệt mỏi dựa vào hàng ghế sau ngủ tiếp, chợt nghe thấy tiếng Tiểu Lộc kêu lên, lông mi lười biếng hé ra, “Ngạc nhiên cái gì?”
Tiểu Lộc nhân lúc đèn đỏ, cởi đai an toàn nhanh chóng đi đến ngồi xuống bên cạnh Ninh Già Dạng, đưa điện thoại di động qua: “Chị mau xem diễn đàn của Bệnh viện số 1 Lăng Thành!”
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
“Bác sĩ Thương tự phơi bày chuyện đã kết hôn, thật là ngầu quá!”
Vẻ mặt lười biếng của Ninh Già Dạng bỗng trở nên nghiêm túc, liếc đến chiếc nhẫn đôi ở trên ngón tay thon dài của người đàn ông, đôi môi đỏ nhẹ nhàng cong lên, rất mau lại trở lại bằng phẳng.
Ngữ khí không chút để ý nói: “Ngầu cái gì chứ, đây không phải là việc mà người đàn ông nào cũng nên làm hay sao.
Tiểu Lộc nhỏ giọng lẩm bẩm một câu: “Kiêu ngạo.”
Rõ ràng là rất vui.
Sau đó tiếp tục lướt diễn đàn, không thể không nói, tuy rằng Tiểu Lộc nghi ngờ phương diện nào đó của bác sĩ Thương không được tốt lắm, nhưng những mặt khác của bác sĩ Thương thật sự rất tuyệt, không chê vào đâu được.
Cơm chó của nữ minh tinh tỏa sáng rực rỡ và bác sĩ cấm dục quá ngon.
Đáng tiếc, khắp thiên hạ chỉ có mình em ấy là người được ăn!
Tiểu Lộc không có đồng nghiệp nên rất cô đơn, đành phải đem sự cô đơn phát tiết ở acc phụ Tiểu Hào.
Nick phụ weibo Tiểu Hào:
[Hôm nay đã ship tiên nữ N bác sĩ S hay chưa?
Điều 1: Ship rồi, ngày hôm qua bác sĩ S đưa cho tiên nữ N một toà nhà ở Trang viên Hoa Hồng.
……
Ninh Già Dạng từ trên ghế xe ngồi thẳng dậy, ngón tay nhỏ nhắn trắng nõn chậm rãi vuốt điện thoại của mình, đôi mắt đào hoa sạch sẽ trong veo, đã không còn buồn ngủ nữa.
Bọt Sóng Nhỏ Dập Dềnh: [ Đạo đức nam giới kiểu mẫu, tiếp tục duy trì. Tiên nữ khen ngợi.jpg ]
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Tối hôm qua cô nghĩ đến việc Thương Dư Mặc không trả lời vụ chiếc nhẫn cưới, hay là không muốn đeo.
Từ bài viết trên diễn đàn có thể đoán, tối hôm qua anh đã đeo nó lên, vậy sao lại không nói?
Tâm tư đàn ông thật khó đoán.
Không phải là thẹn thùng đấy chứ?
Ninh Già Dạng ngay lập tức phủ định cái khả năng này, trời có sập, Thương Dư Mặc cũng sẽ không e thẹn!
Cô đợi hồi âm, không kịp ấn tắt màn hình điện thoại.
Đúng lúc này, Tiểu Lộc quay qua muốn nói chuyện với Ninh Già Dạng, vô tình liếc thấy nội dung trên màn hình, quay đi đồng thời theo bản năng hỏi: “24 lần 1 đêm?”
“Ôi vãi, là ai lợi lại như thế?”
Khóe môi Ninh Già Dạng nhếch lên, giọng điệu chậm rì rì nói: “Bí mật.”
Tiểu Lộc: Dù sao cũng không thể là bác sĩ Thương ôm đại mỹ nữ thuần khiết ngủ suốt 12 tiếng đồng hồ!
……
Lúc này đoàn phim đang rất náo nhiệt.
Cảnh thứ nhất là Lương Dư Quỳnh và Ninh Già Dạng đối diễn.
Từ rất sớm Lương Dư Quỳnh đã chờ ở đây rồi, chuẩn bị xem trò hề đầu tiên của Ninh Già Dạng.
Không ngờ…
Chờ mãi, mặt trời cũng đã lên cao, lớp trang điểm tinh xảo của cô ta cũng bị nhòe ra rồi, vẫn không đợi được người.
Cô ta quét mắt nhìn về phía những người khác trong đoàn phim, cười nói: “Không biết cô Ninh chuyển đến nơi nào nhỉ, lại có thể đến muộn một tiếng đồng hồ, sẽ không phải chuyển đến vùng núi hoang vu chứ.”
“Cũng phải, đoàn làm phim bên này cũng chỉ có một cái khách sạn tốt hơn chút, những cái khác đều rất đơn sơ, nghe nói có một số nơi còn không đổi khăn trải giường, cũng không biết cô Ninh có chịu nổi không.”
Lời nói nghe như những câu quan tâm, nhưng giọng điệu lại không che giấu sự vui sướng khi có người gặp họa.
Những người khác còn chưa kịp phụ họa, đã nhìn thấy Ninh Già Dạng che ô từ xa đi tới.
Trước đó cô đã thay một bộ sườn xám màu xanh lam, lả lướt thướt tha, vòng eo tinh tế.
Đặc biệt là gương mặt kia, mặt mày như vẽ, đẹp đến nỗi so với ánh nắng còn muốn sáng chói hơn, đuôi mắt khẽ nâng lên, chính là cử chỉ vô cùng thu hút.
Làm cho những lời mọi người định nói ngay tức thì nghẹn lại trong cổ họng.
Một câu cũng không nói nên lời.
Đây hoàn toàn không giống đến từ vùng núi hoang vu, ngược lại giống như đại tiểu thư cao quý ưu nhã vào đoàn làm phim xám xịt.
Tất cả mọi người trong đoàn làm phim đều trở thành phông nền, ánh mắt không thể khống chế nhìn về phía Ninh Già Dạng.
Một đại mỹ nhân đẹp đến không kiêng nể như vậy, mặt đối mặt, bọn họ thật sự không thể nói ra những lời nói khó nghe.
Chỉ có duy nhất Lương Dư Quỳnh, Ninh Già Dạng càng xinh đẹp, càng coi như không có việc gì, cô ta càng cảm thấy là Ninh Già Dạng đang cố chống đỡ.
Chủ động đi qua: “Cô Ninh đến muộn đó, có phải ở khách sạn không được thoải mái hay không?”
Ánh mắt đảo qua làn da lộ ra ngoài của cô, muốn nhìn một chút xem có dấu vết gì không.
Nơi có thể nhìn thấy, tất cả đều trắng mịn như đậu phụ, không có một chút dấu vết gì.
Ninh Già Dạng giơ chiếc ô cao lên thêm chút, khuôn mặt xinh đẹp không chút để ý mà liếc cô ta một cái, quả nhiên giống như chị Thư nói, vai hề nhảy nhót luôn luôn nhảy nhót, thật là phiền.
Cô tùy ý đưa ô cho Tiểu Lộc, sau đó môi đỏ nhếch lên một nụ cười lạnh nhạt: “Không đến muộn.”
“Đạo diễn Giang quan tâm diễn viên ở xa, cố ý lùi cảnh quay đầu lại nửa tiếng.”
Ánh mắt dừng ở cái trán bị ánh phản chiếu của Lương Dư Quỳnh, ý cười trên khóe môi càng đậm.
Nhìn dáng vẻ hình như vẫn chưa biết.
Tiểu Lộc bổ sung: “ Ngày thường chị đều đến muộn, chắc là nhân viên không ngờ hôm nay chị lại đột nhiên đến sớm như vậy, cho nên vẫn chưa nói.”
Sắc mặt Lương Dư Quỳnh trở nên khó coi, một hơi nghẹn trong ngực.
Cô ta không ngờ thời gian quay phim hôm nay bị lùi lại, bảo sao bây giờ đạo diễn Giang vẫn còn chưa tới.
Cô ta chưa kịp nói gì, Ninh Già Dạng bỗng nhiên gọi một tiếng: “Cô Lương.”
Lương Dư Quỳnh vừa nghe thấy cô lễ phép gọi mình là cô Lương, nổi hết cả da gà lên.
Quả nhiên Ninh Già Dạng nhàn nhạt nói: “Cô đi trang điểm trước đi, khuôn mặt trắng trắng vàng vàng nói chuyện với tôi, tôi còn tưởng là Kim Giác Đại vương [1] .”
[1] Tên một con yêu quái trong Tây Du Ký.
Phụt….
Tiểu Lộc không nhịn được, cười ra tiếng.
Có lẽ là những người khác cũng không ngờ Ninh Già Dạng sẽ nói ra lời như thế, chốc lát nghẹn cười.
Một đám nghẹn đến mức mặt đỏ bừng lên.
Đặc biệt là Lương Dư Quỳnh, bị nói như này trước mặt công chúng, mặt lại càng đỏ.
Nhưng không phải cô ta nghẹn cười, mà là tức, tức sắp điên lên rồi.
Thậm chí suýt chút nữa không giữ nổi vẻ mặt hòa ái, may mà người đại diện Nguyên Tề của cô ta kịp thời lôi cô ta đi, cười nói với dáng vẻ nham hiểm: “Cô Ninh, làm người nên giữ lại một con đường, cô nói có đúng không?”
Ngũ quan của Ninh Già Dạng cực kỳ xinh đẹp, lúc biểu cảm mờ nhạt đi thì vô cùng lạnh nhạt: “Anh Nguyên, quản cho tốt nghệ sĩ của anh.”
Tóm lại, “Họa từ miệng mà ra, anh nói có đúng không?”
Lần diễn này cuối cùng cũng quay thành công, nhưng vì Lương Dư Quỳnh phải trang điểm lại nên thời gian quay bị kéo dài, lúc cùng Ninh Già Dạng đối diễn, trạng thái không tốt, luôn bị ép diễn, bị đạo diễn Giang có tính gắt gỏng mắng ngập đầu.
Phòng thay đồ của đoàn làm phim.
Lương Dư Quỳnh nghĩ đến việc xảy ra hôm nay, tức muốn hộc máu: “Anh Nguyên, em chịu không nổi nữa, bây giờ mối quan hệ của cô ta ở đoàn làm phim cũng đã tốt hơn rồi, mua thủy quân tiếp tục đưa tai tiếng của cô ta và kim chủ lên hot search đi!”
Rõ ràng muốn xem trò cười của cô, cuối cùng người trở thành trò cười lại là chính mình!
Cô ta không thể chịu ấm ức như vậy được.
Nguyên Tề không đồng ý, nhưng nhìn dáng vẻ này của Lương Dư Quỳnh, nếu không làm cho cô ta hết giận, chỉ sợ sau này khi đóng phim sẽ không mấy suôn sẻ, lại bị Ninh Già Dạng đè đầu.
Suy tư trong chốc lát, nếu bọn họ bí mật làm, mua thủy quân thôi mà, chắc là sẽ không bị