Từ Nam Thành đến sân bay quốc tế Lăng Thành đã gần đến giữa trưa.
Ninh Già Dạng âm thầm trở về, giữ bí mật cực kỳ tốt.
Bởi vậy nhóm fans đều nghĩ cô đang quay phim ở trong đoàn làm phim, vẫn chưa tạo ra náo động gì ở sân bay.
"Em chắc chắn muốn mặc thành như thế?" Ngôn Thư thấy Ninh Già Dạng vừa lên xe, để tài xế đi đến bệnh viện Lăng Thành trước, ánh mắt chuyển qua trên khuôn mặt xinh đẹp tinh xảo của cô.
Nhớ đến lúc ở trên máy bay, cô nói lời thế son sắt bảo phải long đong vất vả đi gặp chồng, có chút không biết nói gì.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Thấy anh thì sao long đong vất vả được.
Sau khi xuống máy bay, việc đầu tiên cô làm chính là đi vào phòng thay đồ của khách VIP trang điểm và thay quần áo.
Lúc này cô mặc một bộ áo quần hải quân màu trắng cùng với quần đùi cũng cùng màu, chỉ có cổ áo màu lá sen mờ nhạt là nổi bật, khuôn mặt trang điểm rất nhẹ nhàng, nhưng được tính toán đặc biệt, ví dụ như ở dưới đuôi mắt điểm chút bling bling màu trắng bạc, khi đôi môi hoa đào chuyển động như sóng dồn dập.
Tóc tết khéo léo theo kiểu xương cá rồi thả một bên, đội cái mũ màu trắng trên đầu, giống như hoa khôi chưa thành niên ngây thơ ở trường học.
Bình thường hình tượng của cô trong giới giải trí toàn là xinh đẹp trong sáng tuỳ tiện, rất ít khi mang nét thuần khiết hoạt bát như thế.
Nghe Ngôn Thư nói xong, Ninh Già Dạng lười biếng nâng mi: "Em không đẹp?"
Biểu cảm của Ngôn Thư khó có thể nói ra: "Đẹp, nhưng thật ra đẹp..."
Nhan sắc của Ninh Già Dạng quả thật không thể bàn cãi.
Nhưng mà…..
Trong khoảng thời gian ngắn, không biết là cô đi gặp chồng, hay là đi gặp "ba ba".
Đôi vợ chồng plastic này đều có sở thích lén lút đùa giỡn như thế sao?
Bốn mươi phút sau, chiếc xe thương vụ âm thầm dừng trước cổng bệnh viện, thấy Ninh Già Dạng che đậy lưu loát, chẳng kiêng dè rời khỏi xe.
Nhìn qua lớp cửa kính xe, bóng dáng của người trẻ tuổi trang điểm xinh đẹp kia có thể so với vóc dáng nhỏ bé của học sinh trung học, Tiểu Lộc và Ngôn Thư có chút lo lắng.
Tiểu Lộc: "Chị Thư, thật sự không có vấn đề gì sao?"
"Hôm nay tiêu đề sẽ không biến thành…..Học trò Ninh Già Dạng mặc đồng phục và một bác sĩ tính tình lạnh nhạt nổi danh nào đó ở bệnh viện chơi đùa với nhau..."
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Lời còn chưa dứt, Ngôn Thư lập tức che miệng em ấy: "Đừng có miệng quạ đen!"
Miệng quạ của Tiểu Lộc hết sức đúng!
"Ô hay, lời trẻ con không tính lời trẻ con không tính!"
Tiểu Lộc: "..." Có muốn mê tín như thế không.
Mà chị ấy đã trông thấy đứa trẻ con nào 22 tuổi chưa?
Ngôn Thư nhìn biểu cảm của Tiểu Lộc, sau đó nâng cằm lên một chút, ý bảo em ấy nhìn Ninh Già Dạng đã thuận lợi tiến vào cổng bệnh viện: "Còn không phải sao."
Bé cưng tiên nữ 22 tuổi, tìm bác sĩ ba ba đi.
Tiểu Lộc mỉm cười ngọt ngào: "..."
Sau khi thoát khỏi sự trói buộc của chị Thư, mở ra tài khoản Weibo, điên cuồng lướt màn hình……
Hôm nay đã ship tiên nữ N và bác sĩ S hay chưa? Đã ship rồi!!! Tiên nữ mặc đồng phục học sinh đến kiểm tra bác sĩ S!
...
Lần trước Ninh Già Dạng đi qua phòng Thương Dư Mặc, cho nên rất quen thuộc.
Tra cứu gì gì đó, không cần thiết.
Có điều lần trước Thương Dư Mặc giúp cô quay về đoàn làm phim, lại bố trí đống hoa hồng ở trang viên, cho nên đến gặp anh mà thôi.
Đôi môi dưới lớp khẩu trang của Ninh Già Dạng nhếch lên, nhanh chóng nhấc chân.
Hoàn toàn không phải tiên nữ kiểm tra, cũng không nhớ anh!
Nhìn thấy cánh cửa đóng chặt, đôi mắt Ninh Già Dạng trợn tròn, giữa trưa phòng làm việc đâu có nghỉ ngơi đâu!
Bỗng nhiên bên tai truyền đến một giọng nói: "Này bạn học, bạn tìm bác sĩ sao? Có hẹn trước hay không?"
Tần Vọng Thức đi ngang qua từ căn tin, vừa nhìn thấy một cô gái nhỏ đứng trước phòng làm việc của Thượng Dư Mặc, thuận miệng hỏi một câu.
Ninh Già Dạng không ngờ mình lại có duyên với bạn fans này như thế, mỗi lần đến bệnh viện đều gặp được.
Cũng không lo anh ấy nhận ra mình.
Ý cười trong vắt chào hỏi: "Bác sĩ Tần, buổi trưa vui vẻ."
"Nữ..." Thần!
Giọng nói có phần quen thuộc khiến cho Tần Vọng Thức suýt chút nữa kêu lên thành tiếng, chờ đến lúc thấy rõ cách ăn mặc của Ninh Già Dạng thì mới kịp phản ứng lại.
Giọng nói vừa chuyển: Chủ nợ của bác sĩ Thương?
Lúc lần đầu gặp mặt, chẳng qua Ninh Già Dạng và Tần Vọng Thức là……Duyên phận.
Tất nhiên Tần Vọng Thức sẽ không liên hệ cô với ngôi sao nữ Ninh Già Dạng.
Sau đó ở ngoài đời thực Tần Vọng Thức gặp gỡ Ninh Già Dạng thật sự, lúc này gặp lại chủ nợ của bác sĩ Tần, mới bỗng nhiên phát hiện, chủ nợ có giọng nói hơi giống nữ thần của anh ấy.
Có điều lớn lên không giống, lúc nữ thần xuất hiện đều vô cùng xinh đẹp, khuôn mặt xinh đẹp rực rỡ chói mắt, mà chủ nợ của bác sĩ Thương, càng giống như học sinh trung học thuần khiết.
Khí chất hoàn toàn khác nhau, chắc là trùng hợp.
Ninh Già Dạng đã sẵn sàng để Tần Vọng Thức nhận ra cô, dù sao cũng không ngờ tới…
Thừa nhận là nhận ra, chỉ là không giống với trong tưởng tượng của cô.
Ninh Già Dạng không có ý giải thích, thừa nhận thân phận ‘chủ nợ của bác sĩ Thương’, “Là tôi.”
Nghĩ đến lúc trước Thương Dư Mặc đối xử khác biệt với người này, biết đây chắc hẳn là người quen.
Vì thế bác sĩ Tần chủ động mở cửa phòng làm việc ra: "Mời vào, bác sĩ Thương được viện trưởng gọi đi, đợi lát nữa sẽ trở về."
"Cảm ơn." Ninh Già Dạng quét mắt nhìn căn phòng đơn điệu, căn phòng có đường nét trong trẻo lạnh lùng, sạch sẽ, chỉ có mùi thuốc khử trùng cùng với không khí mát lạnh như có như không.
Hơi đáng tiếc, cô vợ tiên nữ hiền lương thục đức hoàn toàn không có đất dụng võ.
Tần Vọng Thức vừa mới chuẩn bị thay Thương Dư Mặc tiếp khách, mời Ninh Già Dạng đến ghế sô pha ngồi, nhìn thấy vị chủ nợ trực tiếp ở ngồi xuống cái ghế là việc mà Thương Dư Mặc không cho phép người bên ngoài ngồi.
"Đừng!"
"Bác sĩ Thương thích sạch sẽ!"
Ninh Già Dạng nâng mi lên, lười biếng lấy tay chống lên bàn nhìn về phía anh ấy: "Tôi biết."
Tần Vọng Thức: "..." Biết mà vẫn dám ngồi?
Không hổ là sự oai phong của chủ nợ.
Đây là bác sĩ Thương thiếu bao nhiêu tiền vậy...
Tần Vọng Thức nhìn cô, hỏi chuyện phiếm: “Sao vào phòng làm việc, vẫn không cởi mũ và khẩu trang xuống?”
Ninh Già Dạng khẽ cười: "Sợ dọa đến anh, sẽ không lấy được nợ.”
Lớn lên trông như thế nào mới có thể dọa được người khác?
Tần Vọng Thức trầm ngâm đánh giá Ninh Già Dạng, cũng không giống gương mặt dài dọa người nha.
Lập tức nghe được âm sắc của cô, không nhịn được cảm thán một câu: "Đừng nói, giọng nói của cô thật là dễ nghe, tôi luôn cảm thấy rất quen tai."
Ninh Già Dạng điềm nhiên như không, đầu ngón tay nghịch bút máy lạnh như băng trên bàn, không chút để ý đáp: ”Chắc là giọng nói của tôi……đại trà.”
Tần Vọng Thức lập tức bác bỏ: "Rõ ràng là giọng nói của nữ thần.”
Tình cờ âm sắc này siêu giống nữ thần của anh ấy!
Ngay lúc hai người mắt to trừng mắt nhỏ, một tiếng gõ cửa nhẹ nhàng vang lên.
Ninh Già Dạng và Tần Vọng Thức cùng nhìn qua………
Lọt vào trong tầm mắt là khuôn mặt xinh đẹp tỏa nắng, áo trắng dài nhạt nhẽo phát ra có thể lấn đi nhan sắc của người nọ.
"Quấy rầy rồi, tôi tới tìm đàn anh."
Đàn anh?
Ninh Già Dạng vén vành mũ che khuất lông mi lên, nghĩ đến CP đàn anh đàn em đang rất hot