Diễn đàn bệnh viện số 1 Lăng Thành.
#Những chuyện không thể không nhắc đến giữa Trai đẹp thần tiên số 1 của bệnh viện tôi và người đẹp hoa hồng giới y học#
Chủ bài viết: [ Như tiêu đề, câu chuyện thời niên thiếu ngày trước của bệ hạ và hoàng hậu BE rồi, nhưng! Các đồng chí, mọi người đoán xem tôi đã nhìn thấy gì! Aaaaa, là cảnh tượng hoàng hậu tỏ tình với bệ hạ, ôi mẹ ơi, hoàn toàn không nghĩ rằng, cái kết BE này lại còn có ngoại truyện! Bức ảnh.jpg ]
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Là chụp được ở hành lang tối tăm.
Bức ảnh đầu tiên mỹ nhân mặc một bộ váy tây phục toát lên vẻ đẹp nghề nghiệp, đồng thời hai tay nắm chặt lấy cánh tay lực lưỡng của người đàn ông, đang nghiêng đầu nói gì đó. Trong bóng tối, có thể thấp thoáng nhìn thấy người đàn ông cụp lông mi xuống, dường như đang nhìn cô ta.
Bức ảnh thứ hai, ngón tay thon dài của người đàn ông đặt lên những ngón tay đang kéo lấy cánh tay anh ấy của người phụ nữ.
Chủ bài đăng: [ Các đồng chí hãy ở lại! Chính tai tôi nghe thấy người đẹp hoa hồng nói với Thương thần là quá yêu anh ấy rồi!!! Aaaaaaaaaa! Trước kia chúng ta ship là thật rồi! ]
Những người trẻ tuổi trong giới y học, hầu như đều từng ship CP song hoàng. Chỉ có điều sau này vì Thương Dư Mặc tự mình đăng Weibo đính chính, mới hoàn toàn chết tâm, bây giờ bức ảnh này cùng nhau được tung ra, thanh xuân đã chết sống lại rồi.
[ Aaaaaa trời ơi! Chạm mắt rồi! Cầm tay rồi! ]
[ Tôi điên mất thôi, thanh xuân đã chết của tôi sống lại rồi! ]
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
[...]
Rất nhanh, người dùng Tiểu Tần 18G trả lời:
Phóng viên Tiểu Tần: [ Sống lại cái gì! Bác sĩ Thương người ta có vợ rồi được chưa! Xóa ngay cái tiêu đề vớ vẩn này đi! ]
[ @ Quản lý mau xóa bài! ]
Nhưng quản lý lại là fan cứng của CP song hoàng, giả chết không xóa bài.
[ Đã là thời đại nào rồi, theo đuổi tình yêu là sai sao? Hơn nữa tôi nghe nói vợ của Thương Thần là gia đình sắp đặt, một cuộc hôn nhân kinh doanh. ]
[ Mọi người xem Thương Thần kết hôn lâu như vậy rồi, nhưng chưa từng công khai vợ mình, hoặc là ngại, không thì chính là tình cảm không sâu đậm. ]
Phóng viên Tiểu Tần: [ Chú hổ ngọc nhỏ mà bà Thương khắc trên cổ tay Thương Thần chưa bao giờ rời khỏi người anh ấy, nhẫn cưới trừ lúc làm phẫu thuật thì chưa từng tháo ra, mấy người bảo đây là tình cảm không sâu đậm à? Nói với mấy người một sự thật này, bà Thương xinh đẹp hơn cái cô người đẹp hoa hồng gì gì kia gấp nghìn lần.]
Mọi người: [ Tiểu Tần nhận hối lộ của bà Thương rồi, mọi người đừng nghe, anh ta phản bác càng kích động thì càng có vấn đề. ]
Tần Vọng Thức tức điên lên: Não của mấy fan ship CP này chỉ có logic như nhau.
Phòng làm việc của Thương Dư Mặc.
Khi Tần Vọng Thức xông vào, trong phòng trống trơn.
Chỉ có tiếng nước vang lên từ phòng vệ sinh.
Anh ấy đợi 1 phút, tiếng nước vẫn chưa dừng lại, không nhịn được gõ cửa: “Bác sĩ Thương, tôi có chuyện gấp!”
“Liên quan đến cậu và Bùi Chước Chước!”
“Hai người ở hành lang bị chụp lại rồi, cậu thật sự không có lỗi với nữ thần của tôi đúng không?”
Bỗng nhiên.
Cửa phòng vệ sinh mở ra rồi.
Rõ ràng người đàn ông vừa tắm xong, thay sang chiếc áo sơ mi màu đen, mái tóc xoăn bạch kim chưa lau khô, nên càng xoăn hơn, lúc này những sợi còn ướt vương trên chiếc trán ướt, dường như quấn vào với hàng lông mi màu đen, đôi mắt màu nâu nhạt thờ ơ đa tình.
Đôi môi mỏng đỏ thẫm khẽ giương lên: “Có chuyện gì?”
Tần Vọng Thức bị vẻ đẹp bất chợt này làm cho ngỡ ngàng.
Vãi!!
Chẳng trách nữ thần nhìn trúng anh.
Chỉ riêng khuôn mặt này của Thương Dư Mặc, vóc dáng này, nếu anh ấy là con gái, cũng tình nguyện lấy!
Đối mặt với sự lạnh lùng của Thương Dư Mặc, Tần Vọng Thức tỉnh táo lại: “Diễn đàn!”
“Đúng đúng đúng, diễn đàn, cậu có muộn tự đăng bài đính chính không? Tránh bị người khác bàn luận trên mạng, dù sao thì bây giờ cậu cũng rất nổi tiếng rồi.”
Thương Dư Mặc cầm lấy điện thoại của anh ấy.
Đã nhìn thấy cái hotsearch kia.
Khuôn mặt điển trai không có biểu cảm gì, bấm vào đường link liếc nhìn một cái, sau đó trả lại điện thoại cho Tần Vọng Thức: “Tôi biết rồi.”
Chỉ có thế?
Không đính chính?
Tần Vọng Thức cầm lại điện thoại, sững sờ nhìn anh đi về phía bàn làm việc, khởi động máy tính.
Sau đó.
Trơ mắt nhìn Thương Dư Mặc nhanh chóng nhấn vào đường link.
Không biết là đã làm gì, một loạt mật mã màu đen khó hiểu xuất hiện trên màn hình.
Chữ nào cũng biết, nhưng ghép lại với nhau thì những mật mã này có ý nghĩa gì?
Rất nhanh, Tần Vọng Thức hiểu rồi.
Anh đang làm mới diễn đàn.
Không những tiêu đề biến mất, ngay cả diễn đàn bát quái của bệnh viện cũng biến mất rồi.
Mẹ nó???
Tần Vọng Thức kinh ngạc nhìn người đàn ông bình tĩnh tắt máy tính, mãi lâu sau, từ khó khăn thốt ra một câu: “Thật ra cậu là hacker ẩn trong giới y học chúng ta đúng không?”
Thương Dư Mặc không trả lời, quay lại phòng vệ sinh.
Tần Vọng Thức theo sau như một cái đuôi nhỏ.
Nhìn người đàn ông bình thản ung dung tiếp tục rửa tay.
Hỏi: “Không cần đính chính sao?”
“Không cần thiết.” Giọng điệu Thương Dư Mặc nhẹ nhàng, cực kì rõ ràng trong tiếng nước chảy: “Nhanh thôi, sẽ không còn người này nữa.”
Tần Vọng Thức phản ứng có điều kiện: “Cậu muốn giết người diệt khẩu?”
Cuối cùng đôi mắt của Thương Dư Mặc cũng chậm rãi mở ra, ánh mắt của anh như đang nhìn một tên ngốc vậy.
Tần Vọng Thức: “...”
Lúc này mới ý thức được bản thân đã nói những lời ngu ngốc.
Nhìn xung quanh, muốn chuyển đề tài, đột nhiên ánh mắt dừng lại trên khớp ngón tay đã được rửa sạch đến mức đỏ bừng và bong tróc của anh: “Mẹ nó, cậu không cần đôi tay này nữa à?!”
Không nên rửa tay đến mức này.
Tần Vọng Thức vô thức nhìn vào những bình thuốc sát trùng trống không ở bên cạnh.
Hít một hơi lạnh.
Thương Dư Mặc ung dung mở lại vòi nước: “Ừ, bẩn.”
Bẩn?
Tần Vọng Thức thực sự không hiểu nổi mắc bệnh sạch sẽ nghiêm trọng.
Nhưng cực kì chắc chắn, anh thật sự không thích Bùi Chước Chước.
…
Trên sân thượng ở tầng cao nhất của biệt thự, ánh hào quang trên bầu trời dường như đã khảm vào những đám mây dày một viền vàng mạnh mẽ, tự nhiên thay đổi đậm nhạt, đẹp