Ngoại trừ tấm ảnh cực kỳ tương phản với hoàn cảnh hút mắt người xem này, còn có tấm ảnh cuối cùng thu hút sự tò mò của ban giám khảo.
Trong ảnh, trang giấy mỏng cs viết đôi dòng rơi trên lối đi nhỏ của khoang máy bay, một bàn tay có những khớp xương thon dài đẹp đẽ đang chuẩn bị nhặt lên.
Nét chữ bút lông cứng cáp: Nếu trên đời thực sự có Phật tổ, chỉ mong che chở cho vợ tôi được bình an.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Ban giám khảo tò mò hỏi bằng tiếng nước ngoài: “Xin hỏi hai câu tiếng Trung này nghĩa là gì?”
Nhiếp ảnh gia người Hoa cũng trả lời bằng tiếng nước ngoài: “Là hy vọng thánh thần che chở cho vợ anh ta được bình an, thứ người đàn ông trong ảnh đang chép là kinh cầu phúc của Phật giáo, anh ta rất yêu vợ mình.”
Ở nước ngoài hiếm có người theo đạo Phật, chủ để nhanh chóng được chuyển sang Phật giáo.
Vì cuộc thi ảnh này mang tính chất phi lợi nhuận nên quy mô không lớn, tạm thời cũng không gây được tiếng vang trên mạng.
Trái lại, nó giúp không ít người nước ngoài có mặt ở đó cảm thấy hứng thú với chữ bút lông và Phật giáo.
Xem như xuất khẩu văn hóa.
...
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
0 giờ ngày 30 tết, [ Bạch Lộ Vi Sương ] chính thức công chiếu.
Phim về đề tài dân quốc nhưng suất chiếu nào cũng kín rạp.
Khiến cho nữ diễn viên chính như Ninh Già Dạng cũng không đặt mua được vé.
Phải xin hai tấm ở chỗ Ngôn Thư.
Buổi sáng, Ngôn Thư tới đưa vé cho cô, dặn: “Em nhất định phải che chắn cho kĩ, không được để người qua đường phát hiện ra đâu đấy, hiểu không?”
“Thôi, để chị lấy cho em hai vé suất 3 giờ sáng.”
Ít người một chút thì hệ số an toàn sẽ cao hơn.
Nói rồi định lấy lại hai vé Ninh Già Dạng đang cầm.
Cổ tay nhỏ của Ninh Già Dạng rất linh hoạt, cô lập tức rụt tay lại, tiện thể đóng luôn cửa: “Ba giờ sáng cái gì, bọn em không sinh hoạt vợ chồng sao!”
“Yên tâm đi, chắc chắn sẽ không bị phát hiện đâu!”
Ngôn Thư: “...”
Chị ấy không yên tâm!
Nhấn mic ở chuông cửa: “Bộ phận PR nghỉ đông rồi!”
“Nếu 30 tết hôm nay em gây ra scandal lớn gì thì mọi người nhất định không tăng ca đâu nhé.”
“Tiền tăng ca gấp năm cũng vô ích thôi!”
Rất nhanh, vang lên tiếng của Ninh Già Dạng.
Bà cô trẻ nói đầy dứt khoát: “Vậy thì gấp mười.”
“Gấp hai mươi lần.”
“Ba mươi lần cũng được.”
“Dù sao năm nay em cũng sẽ được cho rất nhiều tiền mừng tuổi.”
Ngôn Thư: “...”
Chị ấy thua.
Quên mất bà cô trẻ này là phu nhân nhà giàu đích thực, có rất nhiều tiền.
Kẻ có tiền gian ác!
Thôi.
Nô lệ văn phòng như họ xin cúi đầu trước lương tăng ca gấp 30 lần.
Ngôn Thư suy nghĩ mấy giây, cuối cùng nói: “Cầu nguyện thay các đồng nghiệp ở bộ phận PR. Hi vọng hôm nay em sẽ quang minh chính đại kéo bác sĩ Thương đi xem phim, bị người qua đường vây xem chụp ảnh, bùng nổ trên hot search, bọn chị tăng ca 10 ngày 10 đêm không ngủ cũng được!”
Vì tiền tăng ca gấp 30 lần, sẵn sàng vỡ gan!
Ninh Già Dạng đã cầm hai tấm vé xem phim quay lại phòng ngủ.
“Thương lười nhác, dậy đi, nhanh dậy đi, anh đã ngủ 12 tiếng rồi!”
Còn chưa vào cửa, cô đã bắt đầu gọi tên động vật họ mèo lười biếng nào đó rời giường.
Lúc này, tên động vật họ mèo cỡ lớn trên giường chậm rãi trở mình.
Ậm ờ bật ra ba tiếng: “Anh ngủ đông.”
“Chưa từng nghe nói động vật họ mèo nào cần ngủ đông hết mà?” Ninh Già Dạng thấy anh vẫn trốn trong chăn, lay mấy lần, vất vả lắm mới lôi được ra ngoài.
Mái tóc xoăn đen nhánh rối bù của anh dán trên trán.
Nước da trắng lạnh cộng thêm mái tóc xoăn ngắn, nhất là dáng vẻ chưa tỉnh ngủ trông cực kỳ có cảm giác thiếu niên.
Lúc này, anh chàng “thiếu niên” lôi chăn, con ngươi màu nâu nhạt không hề định mở ra, giọng lười biếng khàn khàn: “Ngủ thêm một tiếng nữa.”
Ninh Già Dạng xem đồng hồ treo tường.
Sắp tám giờ.
10 giờ phim bắt đầu, nếu anh ngủ thêm 1 giờ nữa thì chắc chắn không đủ thời gian.
Ninh Già Dạng khuyên mình không được mềm lòng, bóp bóp xương tai tinh xảo của người đàn ông, ghé vào tai anh hạ tối hậu thư: “Chỉ được ngủ thêm nửa tiếng nữa là nhất định phải dậy.”
“...”
Đáp lại cô là tên động vật họ mèo cỡ lớn lập tức ngủ luôn.
Ninh Già Dạng: “...”
Cô bực mình vò nhẹ mái tóc xoăn ngắn vểnh ngược lên của anh.
Khỏi phải bàn, tóc ngắn cũng có cái hay, ví dụ như buổi sáng có thể vò nhẹ phần tóc xoăn vểnh ngược lên.
Ninh Già Dạng không có thời gian quản lý anh, đây là lần đầu tiên họ công khai hẹn họ, tiên nữ nhất định phải đẹp.
Phòng cất quần áo.
Mất một lúc lâu Ninh Già Dạng mới chọn xong váy, còn nghĩ đến chuyện lát nữa phải phối đồ đôi cho động vật họ mèo.
Chợt nhớ ra mấy hôm trước thương hiệu C có gửi sản phẩm mới sang năm cho cô, trong đó có vài món đồ dành cho nam giới, kiểu dáng rộng rãi, có nhung mềm, rất hợp để phối đồ mùa đông.
Chỉ có điều, màu hơn đặc biệt một chút, là màu đỏ thuần cực kỳ rực rỡ.
Mắt Ninh Già Dạng lập tức sáng lên, trong đầu hiện ra hình ảnh tóc xoăn ngắn da trắng lạnh mặc bộ này, suýt thì không còn tâm trí lên đồ cho mình nữa, chạy đi mặc cho anh trước.
Cuối cùng vẫn nhịn được.
Nửa giờ sau.
Ninh Già Dạng trang điểm đẹp đẽ, quả quyết từ bỏ việc mặc đồ đôi, chọn một chiếc váy màu vàng mơ thật nhạt mặc ở trong, đến lúc đó chỉ cần mặc thêm áo khoác màu xanh khói nữa là đi ra đường vừa giản dị lại vừa xinh đẹp.
Tránh hai người đều mặc màu đỏ chót thì quá nổi!
Không ổn!
Sau đó, cô cầm chiếc hoodie màu đỏ tới bên giường.
Tên động vật họ mèo nào đó vẫn còn đang ngủ.
Mùi hương nhàn nhạt trên người phụ nữ thoang thoảng: “Nửa giờ rồi, mau dậy thôi, chúng ta đi hẹn hò!”
Ninh Già Dạng kéo cổ tay anh.
Vốn cứ nghĩ là phải tốn chút sức, không ngờ người đàn ông miễn cưỡng mở mắt ra, ngồi thẳng dậy thuận theo đà cô kéo, chăn lụa mỏng trượt xuống bên vòng eo khỏe khoắn, nửa thân trên đánh trần áp vào cơ thể mảnh mai uyển chuyển của cô, ôm lấy cô, tì hàm dưới lên hõm vai của cô: “Hẹn hò?”
Cảm nhận được đường cong cơ bắp rõ ràng ở phần eo của anh, Ninh Già Dạng khựng lại mấy giây, liếc nhìn dáng vẻ vẫn không mở nổi mắt ra của anh, cực kỳ phấn khởi giơ quần áo lên: “Em mặc quần áo cho anh.”
Sau đó giống như đang nghịch búp bê cỡ lớn, để anh tựa vào đầu giường.
Thương Dư Mặc cụp hàng mi, nhắm mắt nghỉ ngơi, để mặc cô loay hoay.
Dưới mái tóc xoăn ngắn đen nhánh, xương mặt của người đàn ông rất đẹp, màu da trắng lạnh như một món đồ sứ cầu kỳ quý giá, khiến Ninh Già Dạng không khỏi nhẹ tay, sợ chẳng may làm nó bị va đập.
Vất vả mãi mới mặc xong áo hoodie cho anh.
Ninh Già Dạng ngắm đại mỹ nhân xinh đẹp trắng trẻo, cảm thấy rất thành công vì đã thay được đồ cho búp bê.
Anh rất hợp với các màu đậm như thế này.
Ba màu sắc rất thuần ở trên người anh tạo nên vẻ đẹp hoang dại vô tận.
Lúc này…
Người đàn ông chậm rãi mở mắt ra.
Con ngươi màu nâu nhạt mang sắc sương lạnh mùa đông, không có chút cảm xúc nào, vẫn là tiên giáng trần xa vời trên cao không nhuốm biển dục vọng hồng trần.
Tiên giáng trần cúi đầu nhìn bộ độ trên người mình, im lặng một lát: “Gì thế này?”
Ninh Già Dạng thúc giục: “Ôi, đừng hỏi, mau mặc cái quần kia vào đi, phim sắp bắt đầu rồi!”
Cô cầm vé xem phim để ở đầu giường lên phe phẩy: “Còn là ghế tình nhân nữa đó.”
...
Mười giờ đúng.
Hai người đúng giờ xuất hiện ở rạp chiếu phim.
Vì phong thái xuất chúng của họ và chiếc hoodie màu đỏ nổi bật của Thương Dư Mặc nên cho dù đã che mặt cẩn thận, vẫn thu hút không ít ánh nhìn của mọi người.
Khuôn mặt tuấn tú của Thương Dư Mặc có phần lười biếng nhìn Ninh Già Dạng đi mua bắp rang và nước ngọt có ga.
Ninh Già Dạng nói đầy hùng hồn: “Đi xem phim thì chúng đều là thứ thiết yếu không thể thiếu.”
Thương Dư Mặc không tập trung nói: “Đồ cacbohydrat.”
Ninh Già Dạng: “Đây là niềm vui!”
Thương Dư Mặc sờ hai tấm vé xem phim rất mỏng ở đầu ngón tay thon dài: “Được, cầm theo niềm vui của em đi, đi nào.”
Phim đã bắt đầu.
Nhìn bóng lưng hai người biến mất vào trong phòng chiếu phim.
Mấy cô gái đang đợi tới giờ chiếu phim ríu rít nói chuyện:
“A a a, mọi người có nhìn thấy không, bạn nam vừa rồi cao thật đấy!!!”
“Da trắng thật đấy, còn trắng hơn da của bạn gái một chút, tiếc là không được nhìn xem mặt mũi ra sao.”
“Họ nói chuyện cũng thật ngọt ngào, bạn nam chiều bạn gái ghê!”
Trái lại, có một cô gái tóc ngắn ngồi trong góc vắng không phụ họa theo mà đang suy nghĩ gì đó.
Một lúc lâu sau bỗng nhiên nói đầy ẩn ý: “Mọi người có cảm thấy vòng tay chỉ đỏ có hình con hổ ngọc ở cổ tay bạn nam rất giống tiên giáng trần Thương không?”
“...”
Mấy người vốn đang nói chuyện ríu rít lập tức mở to hai mắt.
Cố gắng nhớ lại.
“Mặc