Nghe đến việc Hải Lý được Kiến Nhất đồng ý dạy kèm cho, Mạc Nhiên Nhiên cũng xin đến học, Từ Tuấn Vỹ đi cùng với lý do có thời gian rảnh, Triết Dương không cùng lớp giấu nhẹm điểm số, cũng đòi theo Kiến Nhất học, bất ngờ hơn hết là Lý Nhược cũng muốn đến?
Dù sao Vu Yên Nhi hiện tại chả ngán ai, thích giở trò thì cô sẽ phối hợp diễn cùng.
Sân sau nhà Kiến Nhất lót gạch men sứ, không gian thoáng mát rộng rãi, còn có sẵn bàn ghế kiểu thấp, nếu trời mưa ra đây ngồi uống trà nóng thì chẳng khác nào đang lưu lạc chốn tiên cảnh.
Người nhà biết Kiến Nhất "đứng lớp", ai cũng hào hứng nấp trong nhà đưa đầu ra xem.
Khí chất vốn nghiêm nghị của Kiến Nhất bộc lộ rất rõ khi ở trong cương vị người thầy, đợi mọi người ổn định chổ, anh mới chậm rãi lên tiếng: "Hôm nay mọi người muốn học môn nào?"
"Học tiếng Anh" Hải Lý nhanh nhảu đáp.
Thấy không ai có ý phản bác, Kiến Nhất gật nhẹ đầu, những ngón tay đẹp đẽ tháo nắp bút, chuẩn bị viết.
"Thầy ơi, em có được miễn không?" Vu Yên Nhi hào hứng lên tiếng mong đợi.
Kiến Nhất xoay đầu nhìn Vu Yên Nhi, mỉm cười dịu dàng: "Được"
Vu Yên Nhi vẻ mặt đắc ý trước những ánh mắt ghen tỵ còn lại, cô bỗng bị anh tạt một gáo nước lạnh.
"Làm bài tập ngày mai, anh sẽ kiểm tra"
Bị Từ Tuấn Vỹ và Hải Lý cười vào mặt, Vu Yên Nhi trừng mắt nhìn họ, miễn cưỡng lôi bài vở ra đặt trên bàn trước mặt.
Bên trên, Kiến Nhất vừa giảng bài vừa viết lên mặt kính trong suốt của cửa sổ được dựng như thay cho một bức tường, bên dưới ai cũng chăm chú dõi theo, riêng Vu Yên Nhi cặm cụi ghi ghi chép chép.
Sau khi giảng bài xong, Kiến Nhất cho thời gian mọi người làm bài tập trong sách, trong lúc đó anh đi đến kiểm tra Vu Yên Nhi. Cô cúi đầu, tóc xõa che gần hết tầm nhìn từ ngoài nhìn vào. Anh đứng ngay sát bên cạnh, khom người nhìn vào quyển vở cô đang ghi.
Mải mê viết đến mức không nhận ra Kiến Nhất sát bên, Vu Yên Nhi vừa viết vừa cười thầm như kẻ ngốc.
Đôi mày Kiến Nhất khẽ cau lại, anh dùng cây bút lông trong tay gõ vào đầu Vu Yên Nhi với lực vừa đủ mạnh, cô lập tức giật mình ôm chổ bị đánh tròn mắt ngẩng đầu nhìn anh.
"Em làm xong bài chưa?" Kiến Nhất trầm giọng hỏi, nhìn những hình thể không xác định trên giấy mà Vu Yên Nhi vẽ, anh dám chắc từ đầu tới giờ cô không hề đụng đến bài tập.
Tay Vu Yên Nhi luống cuống che giấu chứng cứ phạm tội, cô cười trừ: "Em đang làm"
Ngay khi Kiến Nhất đi khỏi, Từ Tuấn Vỹ chồm qua chổ Mạc Nhiên Nhiên đang ngồi giữa để nói với Vu Yên Nhi, vẻ mặt anh vô cùng nham hiểm: "Yên Nhi, chúng ta trốn đi chơi đi"
Không nói lời nào, Vu Yên Nhi giơ ngón giữa với Từ Tuấn Vỹ, gương mặt cô vô cùng tỉnh bơ.
Mạc Nhiên Nhiên thúc vào cánh tay Từ Tuấn Vỹ ý bảo anh ngồi yên, Từ Tuấn Vỹ cũng rất biết nghe lời ngồi ngay ngắn lại, chống má nhìn theo nét bút của Mạc Nhiên Nhiên đang chuyển động.
Tiết học kéo dài