Tối hôm sau Cris Hàm đến nhà ăn cơm, nhưng lần này là tư cách bạn trai của Kiến Nhật Nguyệt, chuyện yêu đương từ trên mạng ra đời thật này xem như thông qua vòng kiểm lớn nhất là Kiến Nhất. Hôm qua do đến đường đột vẫn chưa kịp chuẩn bị, sang hôm thứ hai tay xách nách mang quà cáp đến biếu bố mẹ Kiến, thậm chí còn tặng Kiến Nhất một chiếc đồng hồ phiên bản giới hạn để lấy lòng.
Đón Cris Hàm từ cổng vào, Kiến Nhật Nguyệt cẩn thận căn dặn: “Chuyện em nhắc anh nhớ kỹ chưa? Phải để ý những thứ nhỏ nhặt nhất, Kiến Nhất nó kỹ tính lắm”
“Yên tâm, anh nhớ rồi” Cris Hàm tươi cười, dáng vẻ tràn trề tự tin đắc thắng.
Cùng ngồi vào bàn ăn, nghe Kiến Nhật Nguyệt giới thiệu với cả nhà về người yêu trên mạng là Cris Hàm, bố mẹ Kiến vui hơn bắt được vàng, trông ông bà như sắp tống cổ được của nợ, còn bảo phải nấu một mâm lớn tạ ơn ông bà trời đất.
Mặc cho không khí náo nhiệt, Kiến Nhất mặt mày lạnh tanh khiến Kiến Nhật Nguyệt và Cris Hàm không dám nhìn thẳng, nhỡ mà anh đột ngột đổi ý nói một câu phản đối thì hệ lụy kéo theo sau đó không ít.
"Thế giới này đúng là bé, không ngờ lại là người quen" Mẹ Kiến phấn khởi, cười nói không ngừng.
"Dạ phải" Cris Hàm lễ phép gật đầu, cười lịch sự đáp lại.
"Vừa nhìn con, bác đã cảm giác chúng ta là người một nhà rồi" Mẹ Kiến vẫn chưa thoát khỏi vui mừng vì con gái sắp có người rước, sau này bà không sợ ra ngoài bị người ta nói trong nhà có con gái ế không gả đi được.
"Mẹ"
Kiến Nhất vừa trầm giọng không khí lập tức rơi vào trầm lặng, ai cũng ngửi thấy sát khí phát ra từ anh.
Trong gia đình, ai cũng không dám làm phật ý Kiến Nhất, anh là niềm hãnh diện, là cháu đích tôn, là người nối nghiệp. Trong khi đó, Kiến Nhật Nguyệt sau này ở công ty còn phải dựa vào Kiến Nhất, chưa kể đến ở hiện tại cô vẫn đang nhờ vả anh. Quan trọng nhất, Kiến Nhất luôn làm việc có lý do, tuyệt đối không hành sự theo cảm tính, may mà có một trường hợp ngoại lệ là Vu Yên Nhi.
Nhận được ánh mắt cầu cứu của mọi người, Vu Yên Nhi mỉm cười giả vờ không liên quan, bỗng cúi đầu cắn vào cánh tay Kiến Nhất, thành công phân dời sự chú ý của anh, nhờ đó bữa ăn mới có thể bắt đầu.
Ăn được một nửa, Cris Hàm quan sát sắc mặt Kiến Nhất, thấy không vấn đề mới lên tiếng, nhưng cử chỉ vẫn vô cùng cẩn trọng thưa chuyện: "Hôm nay con đến đây để xin phép hai bác và Kiến Nhất... cho con chính thức qua lại với em Nguyệt đây"
Bố mẹ Kiến còn chưa kịp mở miệng, Kiến Nhất đã nói trước, giọng điệu vô cùng đanh thép: "Thầy lấy gì chứng minh tình cảm dành cho chị tôi?"
Nụ cười Cris Hàm trở nên gượng gạo, mồ hôi hột đổ ra không ít, hai tay nắm chặt dưới bàn tự cổ vũ bản thân phải mạnh mẽ: "Thầy sẽ dùng thời gian để chứng minh"
Ánh mắt Kiến Nhất lạnh lẽo kiên định, hoàn toàn không hài lòng với câu trả lời của Cris Hàm, anh tiếp tục hỏi: "Thầy tính hẹn hò bao lâu sẽ kết hôn?"
Câu trả lời dành cho câu hỏi này Cris Hàm đã chuẩn bị từ trước, anh cười nhẹ nhõm đáp: "Khi tình cảm đủ chín chắn"
"Mất bao lâu?" Kiến Nhất hỏi ngay tức khắc.
"Chuyện này..."
Thấy Cris Hàm bối rối, Kiến Nhật Nguyệt vội xen vào nói đỡ trước khi mọi chuyện bị đẩy sang hướng khác: "Nhất, cái gì cũng phải từ từ, đâu thể một hai câu có thể chắc chắn"
"Nếu anh ta không xác nhận lo được cho chị thì không cần dây dưa nữa"
"Không, thầy đảm bảo sẽ có một câu trả lời xác đáng nhanh nhất" Cris Hàm gấp gáp lên tiếng khẳng định.
Khóe môi Kiến Nhất cong lên, biểu cảm gắt gao cũng dịu xuống, nhìn qua Kiến Nhật Nguyệt: "Trừ phi anh ta đối xử với chị như em với Nhi Nhi, còn lại em đều không chấp nhận"
Lời Kiến Nhất khiến mắt Kiến Nhật Nguyệt dâng ngập nước, trong lòng Kiến Nhất muốn