Sau khi mua đồ xong,Tôn Hạ Linh và Huỳnh Bạch Nam ra về.
Bước gần tới cửa thì Tôn Hạ Linh gặp lại người bạn học cũ tên là Thu Diệp.
Cô nàng này nhìn thấy Tôn Hạ Linh liền nhận ra ngay và nói bằng giọng đầy kiêu căng:
-Ôi! Đây không phải là người bạn của tôi Tôn Hạ Linh hay sao ??
-Tôn Hạ Linh cũng bình tĩnh đáp lại: Chào Thu Diệp, lâu ngày không gặp.
-Ây da, Hạ Linh à mình nghe mọi người nói là cậu phải bỏ học để đi làm ở quán bar kiếm tiền hả? Mình biết gia đình cậu rất khó khăn nên cậu không có tiền đi học nhưng cậu vẫn có thể tới gia đình mình vay tiền mà, tại sao lại đi làm những công việc hạ thấp thanh danh như vậy chứ !!
Tôn Hạ Linh rất tức giận, cô nắm chặt mấy túi đồ đang cầm trên tay nhưng vẫn cố nhẫn nhịn và vui vẻ đáp lại cô ả kia:
-Cậu vẫn xinh đẹp như ngày nào nhưng sao miệng cậu lại xấu thế, không biết cách ăn nói cho dễ nghe hơn được à?
-Miệng tôi xấu cũng đâu bằng loại con gái như cô, bán đi sự trong sạch chỉ vì tiền
Huỳnh Bạch Nam đứng nghe cảm thấy ngứa tai liền quay sang chửi Thu Diệp:
-Cô kia, cô ăn nói cho cẩn thận.
Thu Diệp nhìn thấy Huỳnh Bạch Nam cũng đổi giọng ngay:
-Anh là ai vậy? Đi với con nhỏ này không cảm thấy mất mặt à?
-Tôi không biết cô là ai nhưng mau chỉnh sửa ngay lại cách ăn nói với Linh Linh.
-Hơ, sao phải thế? Mà nhìn anh đẹp trai vậy không biết đã có bạn gái chưa hay là anh làm bạn trai của em nhé!
Tôn Hạ Linh thấy Thu Diệp nói thế liền kéo Huỳnh Bạch Nam lại gần, quay sang nói:
-Xin lỗi Thu Diệp nhưng anh ấy chính là bạn trai tôi.
Huỳnh Bạch Nam vô cùng ngạc nhiên khi nghe Tôn Hạ Linh nói vậy, anh cảm thấy rất phấn khởi.
Thu Diệp vẫn cố chấp giành lại.
-Bạn trai cô? Cô nghĩ cô xứng đáng với anh ấy à?
-Sao lại không?
-Thu Diệp nói 1 giọng khinh bỉ: Cô vừa nghèo vừa rách làm gì có tư cách đi với anh ấy.
Nói xong cô ta quay sang gọi ông bảo vệ và chỉ tay