Huỳnh Bạch Nam đi đến tập đoàn, ai nhìn thấy cũng phải cúi đầu chào một tiếng “sếp tổng”.
Thật là oai phong biết bao! Bởi ngoài làm một ông trùm lớn thì anh còn là Tổng giám đốc của Huỳnh thị nữa.
Về tới phòng Huỳnh Bạch Nam quay luôn sang hỏi cô thư kí:
-Ba tôi đi đâu rồi?
-Dạ, chủ tịch đang ở văn phòng ạ!
Cô thư kí cúi đầu lễ phép nói.
Nghe xong Huỳnh Bạch Nam bỏ luôn đến phòng chủ tịch, vừa nhìn thấy ba mình anh đã cười nói vui vẻ để lấy lòng
-Ba dạo này có khoẻ không?
Vừa hỏi được câu thì ba Huỳnh Bạch Nam đã nói lạnh ngắt
-Không khoẻ...
-Ớ, ba đau ở đâu à? Để con bóp vai cho ba nhé!...
Huỳnh Bạch Nam chạy lại bóp vai cho chủ tịch nhưng ba anh hiểu ý liền xua tay
-Thôi thôi, bớt diễn trò lại đi! Đừng tưởng mục đích đến đây của con là gì mà ta không biết.
Huỳnh Bạch Nam dừng lại hỏi:
-Ba biết hết rồi đúng không? Vậy thì ba phải giúp con.
-Sao ta phải giúp?
Ông quay sang cười ý hỏi thì Huỳnh Bạch Nam cúi đầu
-Ba biết rồi đấy! Từ nhỏ tới lớn chuyện gì con cũng nghe theo sự sắp đặt của ba mẹ nhưng chuyện này thì không...!Hôn nhân con muốn tự quyết định.
Con không muốn bị ai sắp đặt cả vì thế...!ba hãy giúp con lần này thôi được không? Nhoa nhoa...!Con là con trai duy nhất của ba mà!
Huỳnh Bạch Nam lạnh lùng, vô cảm kia giờ lại tỏ ra đáng yêu hết sức, hai mắt sáng lên nhìn người ba, ba Huỳnh Bạch Nam chỉ thở dài nói:
-Haiz...!con học được cách lấy lòng người khác từ bao giờ thế? Trước kia con có bao giờ như vậy đâu hay là đã có ý chung nhân nào bên ngoài rồi? Hửm?
Huỳnh Bạch Nam xua tay lắc đầu
-Ý chung nhân hay không để khi khác nói.
Ba đồng ý giúp con rồi nhá?
Ông cầm chén trà lên nhâm nhi một ngụm rồi nói tiếp:
-Ta cũng có nghe nói con và mẹ cãi lộn nhau.
Sao con cứ phải cứng đầu cứng cổ thế làm gì cho khổ thân? Ta thấy con bé Dương Mỹ Lâm đó cũng tốt mà!
Huỳnh Bạch Nam cười mờ ám, ra giọng đe doạ
-He, tốt.
Ngày xưa khi ba yêu mẹ cũng như con bây giờ thôi.
Vị hôn thê của ba có gì không tốt mà ba lại không yêu bà ấy mà lại nhất quyết phải cưới mẹ mới được.
Bây giờ con mà tung mấy tin này cho nhà báo biết không biết sẽ thế nào nhỉ? Hem...!hem...
-Con...
Nói nhẹ không nghe thích nghe nói nặng, ba Huỳnh Bạch Nam cũng cạn lời để nói chỉ chấp nhận
-Thôi được rồi! Ta thấy con cũng khá giống tính ta ngày xưa nên để ta lựa lời nói với mẹ con xem thế nào!
-Year, vậy ba chịu giúp con rồi nhé!
Huỳnh Bạch Nam tươi cười hớn hở nhưng ba anh lườm bằng ánh mắt sắc bén, nhanh nhạy
-Con đừng tự đắc quá! Mẹ con đã thuê người tìm con về đấy nên làm gì cũng phải cẩn thận.
Bà ấy rất mưu mô, xảo quyệt đến ta cũng không thể đoán trước.
Tốt nhất con nên cảnh giác.
-Ok con biết rồi.
Vậy thôi bye ba nha, con xin cáo từ...
Huỳnh Bạch Nam dơ tay chào rồi quay lưng đi.
Nhưng vừa đi đến cửa thì ba anh gọi quay lại
-Đợi đã! Cả tháng nay con không tới tập đoàn làm việc nên đã có rất nhiều tài liệu và giấy tờ đang chờ con xử lí ở phòng Tổng giám đốc đấy! Làm xong hết rồi mới được về xong ta sẽ suy nghĩ lại việc có giúp con được hay không? Được rồi về phòng chăm chỉ làm việc đi
Tưởng vậy mà xong để còn về nhà ấy thế mà đến đây còn phải làm.
Về đến văn phòng, trên bàn là hai đống giấy tờ chất như núi, nhìn chúng Huỳnh Bạch Nam thốt lên
-Ối giời ơi!
-Tổng giám đốc hai tập giấy tờ này đã tồn từ