-Mẹ! Con muốn ăn sủi cảo mẹ làm cơ
Lam Linh chui rúc trong lòng Trương phu nhân mà nũng nịu, tim gan thép cũng không thể chống cự sự đáng yêu này nói gì là trong lòng bà lại là đứa con dâu vàng ngọc này chứ, hai từ con dâu dùng cũng thấy không đúng rồi Lam Linh chính là con gái út của Trương gia một chút con dâu cũng không giống
-Được, trong nhà có nguyên liệu mẹ con mình cùng làm. Ôi trời, con bé đáng yêu biết bao một chút cũng không giống thằng mặt mâm kia cả ngày mày mặt cứ như cái bánh đa ngâm nước thật khiến người khác khó chịu mà
Trương lão gia cũng gật gù công nhận:
-Ngoan quá, năm đó anh bảo em sinh thêm một đứa con gái em lại không chịu. Nếu thêm một đứa đáng yêu như Lam Linh bây giờ nhà ta vui biết bao nhiêu rồi
-Đâu phải em không muốn, mà là em sợ. Gen nhà anh trội như thế con trai mặt mâm như nó nhìn còn khó chịu muốn chết, con gái như vậy thì em phải làm sao?
Trương lão gia thấy cũng rấ hợp lý không cãi lại với vợ chỉnh tiếp tục cúi đầu xem tờ báo trên tay. Trương Ngạn nãy giờ không chịu nổi cảnh phong kiến này nữa biểu cảm trên mặt càng lúc càng khó coi. Nhìn theo bóng lưng hai người phụ nữ ríu rít cùng nhau xuống bếp, anh quay sang hỏi ba
-Ba này, bây giờ đều là đàn ông với nhau bà nói thật cho con đi, con có phải con đẻ của ba mẹ không vậy?
-Còn không phải sao? Chứ ai rảnh mà nhận nuôi mày?
Trương Ngạn nhận được câu trả lời nhưng trả lời kiểu này thì thà ba anh nói không phải nghe còn dễ chịu hơn. Nhưng thật ra từ ngày Lam Linh tới Trương gia, gia đình thật sự rất vui vẻ luôn có tiếng cười đùa không hề giống như trước đây, Trương gia trước kia đối với anh mà nói là nơi mà anh không muốn về nhất, bây giờ thì hoàn toàn ngược lại anh dần cảm nhận ra ngoài căn nhà của riêng hai vợ chồng nơi này thật sự rất ấm cúng dễ chịu, tuy lúc nào cũng bị ngược đãi chả vì lí do gì. Trương lão gia đang mải miết với tin tức trong tờ báo bỗng nhu nhớ ra gì đó nghiêm mặt hỏi con trai
-Chuyện Đại bàng thế nào rồi?
-Rất tốt. Ba không cần lo
Trương lão gia gật đầu, tiếp tục đọc báo không quên dạy anh vài điều:
-Ừm, đàn ông phải như vậy. Thứ nhất túc trí, đa mưu, thứ 2 quyết đoán cuối cùng là sống chết cũng phải bảo vệ được gia đình mình
Trương Ngạn nghe ba nói đều để vào đầu, nhưng không trả lời cầm lấy tách trà còn ấm mà thưởng thức, Trương lão gia lại tiếp tục
-Gia đình, đầu tiên chính là vợ và con của con, sau đó mới tới bố mẹ. Hiểu không?
-Con hiểu rồi!
Những người cha luôn như vậy, tuy rằng họ không thể hiện tình cảm, sự quan tâm, chăm sóc đến bạn ra bên ngoài nhưng luôn ở đó đằng sau âm thầm quan sát bạn, giúp bạn đứng lên sau những vấp ngã, sai lầm và đưa cho bạn những bài học sâu sắc nhất.
Hàn Hàn đang ngồi trên sô pha xem phim nhưng nhìn biểu cảm trên khuôn mặt cungc chẳng có thích thú là mấy, mấy ngày nay cứ ở nhà xem phim ăn cháo thế này cũng sắp hoá đá phủ rêu rồi, Filla ngồi ở phía đội diện cô cũng chăm chăm nghịch điện thoại, Hàn Hàn nhìn Filla ngầm cảm thán người con gái này sao có thể cả ngày như vậy mà không buồn chán nhỉ? Trần Hạo từ trên lầu đi xuống chỉ mặc một chiếc quần thể thao trên áo còn vắt trên vai cầm laptop và một tập giấy tờ đi xuống, Filla ánh mặt ngập tràn một bầu trời sao sáng rực thân hình thật quyến rũ. Trần Hạo thì ngược lại có chút giật mình đặt vội đồ xuống bàn rồi nhanh chóng mặc lại áo
-Sao cô lại ở đây?
Trong trí nhớ của Trần Hạo Hàn Hàn và Filla đâu có thân thiết được tới mức cùng nhau ngồi xem phim thế này? Vốn tưởng chỉ có Hàn Hàn anh mới thoải mái như vậy, Filla nhìn thấy