Tử Sâm lái vèo một cái đã đến siêu thị, nơi Tử Yên đang mua sắm.
"A lô! em đang ở đâu? Anh đến rồi"
"Em đang ở khu vực thực phẩm"
Tử Sâm liền vội chạy đến khu bán thực phẩm. Tử Yên đang mải miết chọn trái cây, nét mặt thật thoải mái không có một chút khó chịu, buồn bã nào.
"Tử Yên!" Tử Sâm gọi lớn rồi chạy lại chỗ bạn gái mình ôm chầm lấy cô gọn lỏn vào ngực mình.
"Trời đất! Anh làm cái gì vậy? Người ta nhìn đó"
"Anh mặc kệ. Đêm hôm qua đến giờ, đầu óc của anh chỉ toàn hình bóng của em thôi"
"Chẳng phải mình vừa gặp nhau tối qua sao?" Tử Yên vừa nói vừa gỡ tay Đức Tuấn ra khỏi người mình, mắt bối rối nhìn xung quanh. Có vài người cũng đang tò mò nhìn hai người với hành động thân mật giữa chốn đông người thế này. Điều này làm cô có phần xấu hổ.
"Anh muốn lúc nào cũng muốn có em. Xa nhau có một phút thôi liền nhớ. Nhớ không chịu nổi nữa rồi"
Tử Sâm mặt dày cứ khư khư ôm lấy cô. Còn kẹp luôn tay Tử Yên vào ngực mình khiến cô chẳng thể động đậy được nữa.
"Thôi được rồi, ông trời của em ơi! Buông tha cho em đi,em lựa thực phẩm nữa chứ. Người ta nhìn em thế này còn mặt mũi nào nữa. Về nhà anh rồi anh muốn làm gì thì làm"
Tử Yên bất lực với anh mất rồi, không còn cách nào khác đành phải thỏa hiệp.
"Là em nói đấy nhé! Được rồi, để anh giúp em lựa đồ cho nhanh lên mới được" Tử Sâm mừng rỡ, buông cô ra rồi nhanh tay lựa thực phẩm bỏ vào trong giỏ đựng của Tử Yên. Anh nôn nóng đến mức bỏ tất cả mọi thứ mình thấy vào xe đẩy, còn không kịp đọc đó là loại gì, có cần thiết hay không. Tử Yên nhìn anh mỉm cười, Tử Sâm bây giờ trông như một đứa trẻ háo hức sắp được nhận một món quà quý giá mà nó hằng ao ước.
***
"Tử Yên"
Tiếng gọi khẽ cùng vòng tay dịu dàng đang ôm ngang eo Tử Yên. Cô không cần quay lại nhìn cũng biết ngay đó là Tử Sâm rồi.
"Chẳng phải anh đang giúp em nhặt rau hay sao? Lại lười biếng rồi"
Cô cười nhẹ mắng yêu.
"Anh làm xong rồi, chỉ muốn ôm em một lát"
Tử Yên đang xào dở món ăn, dầu mỡ còn xèo xèo trên bếp nhưng cái ôm của anh khiến cô không còn cảm giác nóng nực của bếp lửa mà vô cùng thoải mái, êm dịu.
"Thôi nào! Anh không thấy em đang nấu thức ăn hay sao? Anh vào không sợ thức ăn bám vào mình hay sao?"
"Anh chẳng thấy mùi gì hết, chỉ cảm nhận được mỗi mùi hương của em thôi"
Nói xong, Tử Sâm liền xoay người cô lại đặt lên môi cô một nụ hôn nồng cháy. Vị ngọt mềm của tình yêu đang trong giai đoạn nồng đượm khiến cả hai đều ngất ngây. Tử Yên cũng dịu dàng đón lấy. Vòng tay Tử Sâm siết chặt eo cô vào bụng mình, hai trái tim hòa làm một, hơi thở gắt gao.
"Thôi chết! Cháy" Tử Yên