Cuối tuần, Tình Nhi và Đức Tuấn phải về nhà mẹ chồng ăn cơm. Bà Hoa quy định, tuy đã ở riêng nhưng cuối tuần cả nhà phải gặp mặt một lần để ăn chung một bữa cơm thân mật. Tuy rằng vợ chồng không hòa hợp nhưng cả Tử Sâm đều không dám thể hiện ra ngoài, càng không dám cãi lại lời của bà Hoa.
Bà Hoa vốn là người của công việc nên cũng không để ý đến chuyện gia đình. Thành ra thái độ của Tử Sâm và Tình Nhi có chút khác lạ, bà cũng không quan tâm đến.
Thức ăn vừa được dọn ra bàn, Tình Nhi đã nhăn mặt. Khi người giúp việc vừa bê lên món canh cá thì ngay lập tức Tình Nhi đã đứng dậy nhảy bổ vào nhà vệ sinh nôn thốc nôn tháo. Cả bà Hoa và Tử Sâm đều nhìn theo một cách kinh ngạc.
Một lát sau, người giúp việc từ trong nhà vệ sinh đi ra liền thông báo "Có lẽ là cô chủ đã có thai rồi"
"Có thai sao?"
Cả Tử Sâm và mẹ anh đều thốt lên. Sau giây phút sửng sốt thì bà Hoa có vẻ như mừng lắm.
"Có thai rồi! Thật tốt! Cuối cùng thì ta cũng sắp có cháu rồi"
Ngược lại với mẹ mình, Tử Sâm lại có vẻ khó hiểu, mặt căng thẳng có chút thất vọng.
"Con sao thế? Vợ con có thai mà con lại không vui sao?"
Bà Hoa thấy thái độ của Tử Sâm không bình thường liền hỏi.
"Cũng không chắc là cô ấy có thai mà mẹ. Con cũng chưa thấy cô ấy nhắc đến chuyện đó bao giờ"
"Không chắc? Được được! Chút nữa Tình Nhi ra đây là sẽ rõ thôi"
Vừa nói dứt lời thì Tình Nhi mặt nhợt nhạt, tay bịt miệng từ trong nhà vệ sinh đi ra. Bà Hoa vừa quá háo hức liền đứng dậy đi lại chỗ cô ta, kéo ghế cho con dâu ngồi. Chưa bao giờ bà ấy lại hành động như vậy đối với một người khác. Tình Nhi có phần ngạc nhiên nhìn mẹ chồng mình.
"Được rồi! Không cần câu nệ. Nói xem, có phải con có thai rồi không?"
Tình Nhi hơi bất ngờ vì câu hỏi của bà Hoa. Cô ta lén nhìn Tử Sâm thấy anh cũng có vẻ khó hiểu đang chờ đợi câu trả lời của mình liền bạo dạn gật đầu "Vâng"
Bà Hoa vỡ òa hạnh phúc "Ta đã nói rồi mà! Tình Nhi rất giỏi! Cuối cùng nhà ta cũng đã có bảo bối rồi. Nào! Mau ăn đi! Ăn nhiều vào cho con khỏe"
Bà Hoa vừa nói vừa liên tục gắp thức ăn đầy bát cho Tình Nhi. Riêng Tử Sâm thì chau mày nhìn cô. Anh có rất nhiều câu hỏi trong đầu muốn hỏi nhưng lại không tiện.
"Kìa! Tử Sâm! Con còn đần mặt ra đấy làm gì? mau ăn đi! À, lá nữa con lấy xe đưa Tình Nhi vào bệnh viện khám thai nghe chưa?"
Nói xong bà Hoa như nhớ ra một điều gì đó "Đợi đã, để ta gọi cho giám đốc đặt hẹn trước. Nhất định phải nói bà ta chọn dịch vụ tốt nhất mới được"
Bà Hoa vui đến mức quên cả ăn uống liền chạy lên phòng lấy ngay điện thoại ra gọi cho bạn mình là giám đốc một bệnh viện phụ sản lớn nhất thành phố để đặt lịch hẹn khám.
Cả buổi ăn, bà Hoa càng phấn khởi mừng ra mặt bao nhiêu thì Tử