Tống Cẩm Đan cố gắng giải thích cho dì Vương hiểu, cô với anh là quan hệ trong sáng.
Hình ảnh bà ấy nhìn thấy sáng nay cũng hoàn toàn là hiểu lầm.
Cuối cùng dì Vương cũng chịu gật đầu mà tin cô, cô mới không giải thích nữa.
Anh trở về khách sạn, trợ lý Lucas đã lo lắng suốt đêm sợ anh xảy ra chuyện.
Cậu ta nghĩ nếu sáng nay anh không trở về nhất định sẽ đi báo cảnh sát.
Lucas khi thấy anh về liền vui vẻ chạy lại như một chú cún nhưng lại bị anh ghét bỏ đẩy ra.
Mấy người xung quanh cũng để ý đến hai người, họ nhìn một hồi rồi che miệng cười.
"Cậu đứng gọn sang bên kia một chút được không?
"Ngài Phó, cả đêm qua tôi mất ngủ vì lo cho ngài đó.
Ngài không thể quan tâm đến tôi một chút sao?"
"Không!" Anh chỉ để lại một câu cho Lucas và dứt khoát đóng sầm cửa phòng.
Bộ đồ ngày hôm qua đã bị ám mùi rượu, đặc biệt khó chịu vô cùng.
Anh vào nhà tắm để rửa sạch đi mùi rượu, từng dòng nước ấm nóng từ vòi hoa sen đổ xuống người anh.
Phó Tử Sâm vuốt mái tóc ướt sũng bước ra ngoài, phía dưới anh chỉ quấn độc một chiếc khăn tắm.
Tiếng ồn của máy sấy tóc khiến anh không nghe được tiếng gõ cửa.
Đến khi mái tóc anh hoàn toàn khô, tiếng gõ cửa đã biến mất, chỉ còn lại không gian im lặng.
Anh sải bước về phía bàn làm việc của mình, tiếp tục vùi đầu vào công việc.
Số tài liệu gửi từ bên nước ngoài gửi về đã đầy mail của Phó Tử Sâm, nhìn những bản báo cáo được viết sơ sài, thiếu chặt chẽ khiến anh ẩn nhẫn sự khó chịu, yêu cầu mở cuộc họp online khẩn cấp.
Các vị giám đốc của từng bộ phận trong công ty đang sốt hết cả ruột, yêu cầu nhân viên viết lại báo cáo tỉ mỉ, chỉnh chu nhất có thể để báo lại cho anh.
Cuộc họp kéo dài suốt ba tiếng vô cùng căng thẳng, các giám đốc của từng bộ phận không dám nói sai dù chỉ một câu, ánh mắt mong chờ nhìn anh duyệt qua đề án.
Cảm giác chờ đợi của vị lãnh đạo này khiến bọn họ cực kỳ khó thở, chỉ cần anh câu "Không!" toàn bộ kế hoạch coi như vứt đi.
Phó Tử Sâm ngồi trong phòng kín có cách âm rất tốt, những lúc họp anh rất ít khi để người khác làm phiền, lúc nào cũng phải ở trạng thái yên tĩnh, ngay cả điện thoại quan trọng đến mấy cũng không được.
Lucas đã gõ cửa phòng anh mấy lần nhưng không thấy bên trong có người trả lời.
Cậu ta vẫn kiên trì nhấn chuông, cuối cùng Phó Tử Sâm đã ra mở cửa, vẫn